Nhóm người chia nhau lén lút tiến vào từng phòng để bắt giữ đám lính Hành Tinh Đen. Do không nghĩ rằng có ai đủ gan dạ để đột nhập vào căn cứ của mình, đám lính hoàn toàn không có sự chuẩn bị, nên rất nhanh đã b·ị b·ắt giữ.
Những tiếng động nhỏ cùng sự phối hợp ăn ý giúp cả nhóm hoàn thành nhiệm vụ mà không gây ra bất kỳ báo động nào.
Sau khi gom lại tất cả, Scarlet kéo một tên lính có vẻ là đội trưởng ra để tra khảo. Ban đầu, hắn tỏ ra cực kỳ ngoan cố, không chỉ từ chối trả lời mà còn lớn tiếng chửi mắng nhóm.
Tuy nhiên, khi Horatio tiến lại gần và thì thầm điều gì đó vào tai hắn, sắc mặt của tên lính thay đổi hoàn toàn. Ban đầu là sự nghi ngờ, sau đó đến kh·iếp sợ, rồi tuyệt vọng. Những biểu cảm chuyển đổi nhanh chóng khiến nhóm bạn đứng quan sát bên cạnh cảm thấy vô cùng tò mò.
Scarlet nhìn tên lính đội trưởng với ánh mắt sắc lạnh, nói: "Khai ra, hoặc ngươi không muốn biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo."
Sau khi liếc qua Horatio, tên đội trưởng không dám tiếp tục ngoan cố nữa. Hắn cúi đầu, run rẩy kể lại mọi chuyện.
Theo lời khai, thủ lĩnh của căn cứ đã rời đi để đón một tên cán bộ cao cấp từ tổ chức mẹ. Hơn nữa, những máy khoan công suất lớn mà nhóm cần để phá hủy các khối lập phương cũng không nằm trong căn cứ này mà đang được giữ trên con tàu của tên thủ lĩnh. Thông tin này khiến cả nhóm không khỏi lo lắng, nhưng cũng xác định được bước tiếp theo cần làm.
Nobita nhanh chóng dùng Đèn Pin Thu Nhỏ thu nhỏ toàn bộ đám lính Hành Tinh Đen, nhốt chúng vào một chiếc container lớn đã chuẩn bị sẵn.
Trong khi đó, Scarlet và Horatio cùng nhóm bạn bắt tay vào việc đặt bẫy và ẩn núp quanh khu vực, chuẩn bị sẵn sàng để chờ tên thủ lĩnh quay trở về. Kế hoạch tưởng chừng đơn giản: đợi con tàu của hắn đáp xuống, cả nhóm sẽ tận dụng cơ hội đánh úp, bắt giữ tên thủ lĩnh cùng tiêu diệt hoàn toàn các thiết bị cản trở.
Cả nhóm di chuyển lên bãi đáp trên mặt đất, lựa chọn các vị trí ẩn núp an toàn nhất trong khu vực rừng rậm xung quanh. Tất cả đều nín thở, mắt hướng lên bầu trời, chờ đợi dấu hiệu của con tàu địch.
Không lâu sau, một con tàu vũ trụ khổng lồ xuất hiện, thân tàu màu đen gồ ghề với những đường nét hầm hố, được bao bọc bởi lớp màng năng lượng màu tím phát sáng. Sự hiện diện của nó toát lên vẻ đe dọa đáng sợ. Tuy nhiên, trái ngược với kỳ vọng của nhóm, con tàu không dừng lại như họ dự tính. Ngược lại, nó bất ngờ tăng tốc, nhắm thẳng vào bãi đáp và phóng ra các tia năng lượng mạnh mẽ.
ẦM! AAFMMM!
Hàng loạt v·ụ n·ổ xảy ra, ánh sáng chói lòa và những đợt chấn động mạnh mẽ khiến mặt đất rung chuyển. Bẫy của nhóm bị phá hủy trong nháy mắt. Cả khu vực bị bao trùm bởi khói bụi và âm thanh chói tai của những v·ụ n·ổ liên hoàn.
Trong tình huống nguy cấp, Horatio kịp thời sử dụng năng lực của mình. Một luồng ánh sáng bạc bao trùm cả nhóm, dịch chuyển tất cả ra khỏi vùng nguy hiểm trước khi họ bị cuốn vào v·ụ n·ổ.
Đứng cách bãi đáp vài trăm mét, cả nhóm vừa thở dốc vừa nhìn về phía con tàu. Nobita run rẩy: "Chúng ta đã bị phát hiện sao?" Scarlet nghiến răng, đôi mắt sắc lạnh: "Hẳn là. Xem ra trong căn cứ vẫn còn có thiết bị theo dõi ẩn núp."
Con tàu khổng lồ tiếp tục t·ấn c·ông, từng tia năng lượng mạnh mẽ xé toạc không khí, nhắm thẳng vào nhóm bạn. Horatio lập tức dùng niệm lực của mình kéo lên một mảng lớn đất đai, dựng thành tấm khiên chắn khổng lồ, hứng trọn các đòn t·ấn c·ông.
Tiếng nổ vang rền, khói bụi mù mịt, nhưng tấm chắn của ông vẫn trụ vững. Scarlet quay lại nhìn cả nhóm, chỉ kịp hét lớn: "Bảo vệ giáo sư!" trước khi cơ thể hóa thành một mũi tên màu hồng, lao v·út về phía con tàu.
Trên con tàu, một nhóm lính Hành Tinh Đen xuất hiện, nhanh chóng đổ bộ xuống khu vực của nhóm. Chúng điên cuồng lao về phía các bạn nhỏ.
Nobita run run giương súng năng lượng mà Roppu đưa, bắn gục từng tên một khi chúng tiến lại gần. Mồ hôi chảy dài trên trán, nhưng Nobita vẫn không lùi bước, từng phát bắn chính xác khiến kẻ địch ngã rạp.
Shizuka đứng phía sau, quơ Khăn Choàng Phản Hồi qua lại, phản lại các tia năng lượng đang bay tới nhóm bạn. Mỗi lần chiếc khăn quét qua, tia năng lượng bị bật ngược trở lại, bắn trúng đám lính Hành Tinh Đen, làm chúng hoảng loạn.
Suneo, tận dụng cơ hội khi đám lính bị hạ, nhanh chóng dùng Đèn Pin Thu Nhỏ thu nhỏ chúng lại và nhốt vào chiếc hộp mà Nobita mang theo. Cậu vừa làm vừa hét lớn: "Cố lên mọi người, chúng ta sắp thành công rồi!"
Jaien, đeo lên Khăn Quàng Bay, lao như siêu nhân vào đội hình địch. Từng cú đấm, từng cú đá của cậu như cơn bão cuốn phăng đám lính, chúng không kịp phản kháng đã bị hạ gục.
Một tiếng vang lớn bất ngờ khiến tất cả dừng lại, ngoái nhìn về phía con tàu. Scarlet lúc này đã hóa thành một con mãng xà khổng lồ màu hồng, quấn chặt lấy con tàu, cố gắng nghiền nát nó.
Lớp màng năng lượng bảo vệ con tàu chống cự kịch liệt, từng tia sáng tím phát ra, nhưng trạng thái của nó bắt đầu đổ vỡ. Scarlet gầm lên một tiếng vang vọng, thân thể rắn chắc của cô ép chặt hơn, từng mảnh vỡ của lớp màng năng lượng bay tung tóe.
Cuối cùng, con tàu không thể chống cự thêm nữa. Một t·iếng n·ổ kinh hoàng vang lên, ánh sáng chói lòa bao trùm cả khu vực. Scarlet, trong hình dạng mãng xà khổng lồ, gồng mình chịu đựng v·ụ n·ổ, bảo vệ mọi người phía sau.
Khi khói bụi lắng xuống, con tàu đã tan thành từng mảnh vỡ rơi rụng khắp nơi. Scarlet chậm rãi trở lại hình dáng con người, hơi thở gấp gáp.
Horatio bước tới, đôi mắt ánh lên sắc bạc khi ông dùng niệm lực nâng từng mảnh vỡ của con tàu bị hủy tung. Từng bộ phận được phân tách và kiểm tra kỹ lưỡng.
Chỉ sau vài phút, nhóm đã tìm thấy chiếc máy khoan công suất lớn được bảo vệ kỹ lưỡng bên trong khoang tàu. Nhóm Nobita vui mừng khôn xiết, nhưng Horatio và Scarlet lại nhíu mày, vẻ mặt đầy cảnh giác.
Bỗng nhiên, từ khu vực căn cứ dưới lòng đất tưởng chừng như đã bị phá hủy, một tiếng động lớn vang lên, rung chuyển cả mặt đất. Từng chiếc robot khai thác khổng lồ, cao hơn 30 mét, lần lượt xuất hiện từ bóng tối.
Những cỗ máy khổng lồ với ánh sáng đỏ rực trên mũi khoan lao tới, mang theo sự uy h·iếp khủng kh·iếp. Scarlet nghiến răng, mắt lóe lên vẻ dữ tợn, trong khi Horatio vẫn giữ thái độ bình tĩnh. Ông nhìn qua đám bạn và nói: "Có vẻ như cuộc t·ấn c·ông trước đó chỉ là đòn đánh lạc hướng."
Không chần chừ thêm, cả nhóm lập tức chia nhau hành động. Horatio nhanh chóng điều khiển máy khoan công suất lớn.
Dưới sự chỉ dẫn của ông, nhóm bạn cùng nhau thao tác, từng khối lập phương màu tím đen được đưa vào máy khoan. Âm thanh rít lên chói tai vang vọng cả khu vực khi từng khối lập phương, vốn không thể phá hủy bằng sức mạnh thông thường, dần bị nghiền nát thành bụi mịn.
Trong khi đó, Scarlet hóa thành một con tinh tinh khổng lồ, với lớp lông màu hồng rực rỡ. Cô gầm lên đầy uy lực, lao thẳng vào đội hình robot khai thác. Với sức mạnh kinh hoàng, Scarlet xé tan từng cỗ máy như bẻ gãy que diêm. Những mảnh vỡ của robot văng khắp nơi, nhưng các cỗ máy vẫn không ngừng lao tới, khiến cô phải liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ.
Nhóm Nobita vừa phối hợp phá hủy lập phương, vừa lo lắng theo dõi trận chiến ác liệt của Scarlet. Nobita siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy quyết tâm khi giúp đưa khối lập phương cuối cùng vào máy khoan.
Khi âm thanh nghiền nát vang lên, ánh sáng trên khối lập phương vụt tắt, tín hiệu bị chặn suốt thời gian qua cuối cùng cũng được khai thông.
Cả nhóm reo lên vui mừng. Nobita, Shizuka, Suneo và Jaien nhanh chóng lấy bộ đàm ra, gọi tên Doraemon và Hajime. Tín hiệu ổn định vang lên sau thời gian dài bị gián đoạn.
Bên kia máy, tiếng Doraemon vang lên đầy phấn khích khi nghe được giọng của nhóm Nobita:
"Mọi người an toàn đúng không? Thật tốt quá, mình đã nhận được tọa độ mà các cậu vừa gửi tới rồi. Nhưng cần thêm hai tiếng trên Địa Cầu, tức là hai ngày trên hành tinh Koya Koya, để kích hoạt cánh cửa."
Giọng mèo máy chuyển sang lo lắng: "Nhưng… các cậu có gặp Hajime không? Cậu ấy đã đi đâu rồi?"
Cả nhóm giật mình nhìn nhau. Shizuka hỏi lại: "Hajime? Không phải cậu ấy ở cùng cậu sao, Doraemon?"
Doraemon thở dài, giọng thấp xuống:
"Ban đầu thì đúng. Mình và Hajime đã tìm được lại một tọa độ phù hợp thấp ở khu rừng gần nhà Roppu. Vì lo lắng cho mọi người, bọn mình quyết định dùng tọa độ đó để qua xem các cậu. Hajime đã xuất phát trước mình nửa giờ để kiểm tra, nhưng từ lúc đó đến giờ, mình không nhận được bất kỳ thông tin nào từ cậu ấy. Điều này làm mình thực sự rất lo."
Cả nhóm lập tức cảm thấy bất an. Nobita nắm chặt bộ đàm, giọng nói lo lắng:
"Hajime… chắc không sao đâu. Có thể cậu ấy đang ở nhà Roppu hoặc Morina, vì tín hiệu bị chặn nên không kịp liên lạc với cậu thôi."
Mặt đất rung chuyển dữ dội, khiến cả nhóm phải dừng cuộc trò chuyện. Một bàn tay máy khổng lồ từ dưới lòng đất vươn lên, rồi cả thân hình đồ sộ của một con robot xuất hiện.
Robot này có thiết kế mạnh mẽ với màu đen làm chủ đạo, điểm xuyết bằng những đường vân đỏ sắc nét. Trên lưng nó là một tấm áo choàng năng lượng màu tím, tạo nên vẻ oai hùng và uy nghiêm. Các khẩu súng, lưỡi kiếm và v·ũ k·hí trên thân chứng tỏ nó không phải là một cỗ máy thông thường.
Con robot khổng lồ tiến về phía nhóm Nobita. Cả nhóm hoảng hốt lùi lại, nhưng Horatio và Scarlet vẫn đứng yên, bình tĩnh quan sát. Nobita lo lắng quay sang Horatio:
"Ông không định làm gì sao? Nó sắp tới rồi!"
Horatio chỉ mỉm cười, không nói gì. Khi con robot dừng lại trước mặt họ, phần khoang lái từ từ mở ra. Cả nhóm trợn mắt khi thấy Hajime nhảy xuống, trên tay cậu là hai tên cán bộ của Hành Tinh Đen đã b·ất t·ỉnh. Hajime hạ cánh nhẹ nhàng, đặt hai tên xuống đất rồi nhìn về phía nhóm bạn, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại ánh lên chút hóm hỉnh:
"Ngạc nhiên không?"
Nobita gần như hét lên: "Hajime! Cậu đã làm gì vậy? Sao lại lái một cỗ máy khổng lồ thế này?"
Hajime phủi bụi trên tay, bình tĩnh giải thích: "Thực ra, mình đã đến đây vào buổi chiều, ngay lúc các cậu đang nghỉ ngơi. Sau đó, mình hợp tác với giáo sư Horatio để điều tra trước về hai tên cán bộ cao cấp này."
Cậu chỉ vào hai kẻ đang nằm bất động dưới đất, rồi nói tiếp:
"Mình đã cải trang thành một trong những thành viên của Hành Tinh Đen, đi theo bọn chúng để tìm hiểu tình hình. Và như các cậu thấy, cuối cùng mình cũng xử lý xong thứ v·ũ k·hí cuối cùng của bọn chúng – chính là cỗ máy này."
Jaien, Suneo và Shizuka vẫn không thể tin nổi vào mắt mình. Suneo nhìn chằm chằm cỗ gundam khổng lồ và thốt lên:
"Cậu… cậu điều khiển cái này sao? Làm thế nào được chứ?"
Hajime nhún vai:
"Cũng không khó như các cậu nghĩ, nó sử dụng hệ thống thần kinh kết nối cùng trí tuệ nhân tạo phụ trợ nên việc điều khiển khá nhẹ nhàng, tớ chỉ cần hai tên này xoát mặt để khởi động nó thôi. Hơn nữa vị giáo sư này cũng dạy tớ không ít cách điều khiển nó."
Sau một hành trình dài đầy khó khăn, cuối cùng nhóm Nobita cũng đoàn tụ an toàn. Scarlet và Horatio nhanh chóng liên lạc với Cảnh Sát Vũ Trụ, chỉ trong vòng một ngày, đội quân vũ trụ đã có mặt tại hành tinh Koya Koya.
Họ tổ chức chiến dịch lớn, bắt giữ toàn bộ đám người Hành Tinh Đen cùng những kẻ nối giáo cho chúng. Tất cả các thiết bị và tài sản phi pháp cũng bị tịch thu, đem lại bình yên cho hành tinh.
Người dân hành tinh Koya Koya tràn ngập niềm vui, tổ chức lễ hội kéo dài suốt nhiều ngày để ăn mừng chiến thắng. Nhóm Nobita được tôn vinh như những anh hùng, và để ghi nhớ công lao của họ, người dân đã đặt tên nhóm cho 6 ngày lễ liên tiếp trong năm, đánh dấu thời gian họ cùng nhau giải cứu hành tinh.
Trong những ngày cuối, nhóm bạn không ngừng vui chơi cùng Roppu, Chammy và người dân địa phương. Từ những bữa tiệc lớn đến các cuộc phiêu lưu nhỏ, từng khoảnh khắc đều ngập tràn tiếng cười. Hai ngày sau, Doraemon thành công mở ra cánh cửa liên kết.
Trước khi lên đường, em gái của Roppu mang đến những món quà đặc biệt. Đó là những bông hoa tuyết trong suốt, trông như những huy hiệu nhỏ, biểu tượng cho lời tiễn biệt và lời chúc phúc dành cho nhóm bạn. Cô bé rưng rưng nước mắt, nói:
"Mong rằng các anh chị sẽ luôn giữ mãi ký ức về hành tinh này."
Nobita, Shizuka, Jaien, và Suneo đều cảm động, mỗi người nhận lấy món quà với lòng biết ơn. Doraemon mỉm cười:
"Cảm ơn các em, chúng mình chắc chắn sẽ không bao giờ quên nơi đây."
Nhóm bạn bước qua cánh cửa liên kết, vẫy tay chào tạm biệt người dân hành tinh Koya Koya. Chammy và Roppu đứng đó, vẫy tay mãi cho đến khi bóng dáng của họ biến mất.