Khống Thiên Ma Công

Chương 34: Nước Mắt Thiếu Nữ



Chương 34: Nước Mắt Thiếu Nữ

Liễu Nguyên thi triển thân pháp, nhanh chóng đến được nơi Tần Phong và nhưng tên ác ma đội lốt người khác đang g·iết người, thấy những người dân vô tội đang bị đồ sát một cách man rợn, Liễu Nguyên không nhịn được, vung đao lên ngăn cản.

Tần Phong từ đầu đã cảm nhận được có người khác xâm nhập vào thành này, cho nên đã ra sức g·iết người nhanh hơn, nhập môn ma công đã được hắn sử dụng.

Khi mà Liễu Nguyên xuất đao, cũng là lúc Tần Phong thi triển U Minh Ma Ảnh Quyền g·iết người hàng loạt.

Liễu Diệp Bá Đao bá đạo vô cùng, một đao xuất ra là khuếch đại sức mạnh của chủ nhân lên mức tối đa, thế đao không thể cản phá.

U Minh Ma Ảnh Quyền lại lưng chừng giữ tốc độ và uy lực, có thể nói là sự kết hợp điểm mạnh yếu giữa U Minh Quỷ Ảnh Trảo với U Minh Vô Ảnh Cước.

Một chiêu tập chung sức mạnh bá đạo, một chiêu lại lưng chừng không có điểm vượt trội, không cần so sánh cũng biết bên nào mạnh hơn.

Một đao của Liễu Nguyên, chém tan ma khí của Tần Phong tỏa ra, những quyền ảnh màu đen của ma quyền b·ị c·hém tan, không thề chạm đến người vô tội.

Liễu Nguyên xuất hiện, Tần Phong mở to mắt bất ngờ, bởi vì hắn cứ nghĩ người đến phải là một trong Ngũ Tuyệt Cao Thủ, không ngờ được người đến lại là vị bằng hữu thân thiết từ nhỏ của mình.

Tần Phong đã dừng lại, nhưng Liễu Nguyên không thể dừng, những tên ác ma khác vẫn đang ra sức g·iết người, một hiệp khách chân chính mang tấm lòng hiệp nghĩa như Liễu Nguyên làm sao có thể dừng lại mà không ngăn cản.

Mộc đao tiếp tục vung lên, nhắm hướng những tên ác ma đội lột người mà chém tới, đao khí bá đạo dài đến cả chục trượng tung hoành, những tên ác ma kia võ công làm sao bằng Thập Kiệt Cao Thủ, chẳng lẽ quả báo của chúng đã đến.

Không, còn có người mạnh hơn cả Thập Kiệt Cao Thủ ở đây, Tần Phong làm sao để cho Liễu Nguyên tự ý g·iết những thuộc hạ mới thu nhận của mình, đương nhiên sẽ đứng ra ngăn cản.

Trong tình thế không có chuẩn bị, Liễu Nguyên lại là người xuất thủ trước, Tần Phong muốn cản lại, bắt buộc phải thi triển thần thông chân chính của Khống Thiên Ma Công.

Thiên Địa Thần Thông – Băng Thần Thông và Lôi Thần Thông được Tần Phong sử dụng. Băng Thần Thông phong tỏa không gian, dựng lên những bức tường băng, làm chậm đi đao khí của Liễu Nguyên.

Lôi Thần Thông triệu tập lôi điện vừa nhanh vừa mạnh, trực tiếp đối đầu với đao khí bá đạo.

Tuy nhiên, cảnh giới mộc đạo của Liễu Diệp Bá Đao tuy thi triển đao chiêu đơn giản, nhưng lại ẩn chứa cả trăm ngàn biến hóa ở bên trong, Băng Thần Thông và Lôi Thần Thông kết hợp có thể đấu một trận, nhưng không thể cản lại được hết đao khí.

Những tia đao khí tách ra, vẫn hướng về phía đám thuộc hạ ác ma của Tần Phong, Liễu Nguyên quyết tâm hạ sát chiêu đối với những kẻ làm ác, hại người mà không có một chút chần chừ nào.

Tưởng rằng những tên ác ma này sẽ phải c·hết, nhưng Tần Phong còn có ma công khác lợi hại hơn cả Thiên Địa Thần Thông, chính là Ma Huyệt Thần Thông.

Hàng chục cái ma huyệt xuất hiện ngẫu nhiên trong không gian, che chắn trước người những tên thuộc hạ của Tần Phong, đao khí của Liễu Nguyên bị ma huyệt thôn phệ toàn bộ vào bên trong.

Liễu Nguyên dừng tay, Tần Phong cũng dừng tay, cả hai nhìn nhau rất lâu mà không nói lời nào.

Đám thuộc hạ của Tần Phong tuy Liễu Nguyên không thể g·iết được, nhưng cũng đã cản lại được chúng, không cho chúng g·iết người.

Đợi khi những người dân vô tội đã chạy đi hết, Liễu Nguyên mới lên tiếng:

-Tần huynh, quay đầu đi, hiện tại huynh quay đầu, vẫn còn kịp.



Tần Phong biết Liễu Nguyên muốn tạo cơ hội cho người trong thành chạy đi hết, nhưng hắn cũng không ngăn cản, có lẽ là bởi vì hắn còn một chút nhân tính, không muốn g·iết người trước mặt người bằng hữu của mình.

Tần Phong nghe lời khuyên của Liễu Nguyên, không cho là đúng, mà hỏi lại:

-Tại sao ta phải quay đầu?

-Nếu thế nhân đã coi ta là ác ma, nàng đã coi ta là ma quỷ, vậy ta sẽ làm ác ma, làm ma quỷ cho họ hài lòng.

Nghe những lời nói đó của Tần Phong, Liễu Nguyên đau lòng, bàn tay run run nắm chặt mộc đao, sát ý của chàng đã nổi lên.

Tần Phong thấy vậy lại hỏi tiếp:

-Ngươi muốn g·iết ta sao? Ngươi có năng lực g·iết ta không?

Khoảng cách giữa cao thủ trên Tuyệt Thế Bảng và Hào Kiệt Bảng là rất lớn, giống như trời với đất vậy.

Liễu Nguyên biết hiện tại mình không phải là đối thủ của Tần Phong, nhưng chàng không thể không ra tay ngăn cản Tần Phong, nếu không lòng chàng sẽ không yên, sống một cuộc đời đau khổ và day dứt.

Hít vào thở ra một hơi thật sâu, nắm chặt mộc đao trong tay, Liễu Nguyên vung đao lên, tiếp tục t·ấn c·ông, không phải t·ấn c·ông Tần Phong, mà là t·ấn c·ông những thuộc hạ ác ma của hắn, chàng không thể g·iết hắn, nhưng chàng có thể g·iết thuộc hạ của hắn.

Liễu Nguyên đã động sát tâm muốn g·iết người, chàng tự tin, cho dù là cha của chàng – Bá Đao – Liễu Đỉnh, hiểu rõ đao pháp và tính cách của chàng cũng không cản được chàng, Ma Huyệt Thần Thông của Tần Phong tuy có lợi hại, cũng sẽ không ngăn cản nổi chàng.

Quả nhiên là Tần Phong không được, ma huyệt dù phòng thủ có kín kẽ tới đâu, cũng sẽ phải có kẽ hở.

Công lực của Liễu Nguyên đã đủ để đẩy lui ma huyệt, khiến ma huyệt t·ấn c·ông ngược lại thuộc hạ của Tần Phong, vốn dĩ ma huyệt là để bảo vệ bọn chúng, giờ lại là thứ g·iết c·hết bọn chúng.

Trong nháy mắt khi Liễu Nguyên vừa vung đao, đám thuộc hạ mới thu nhận của Tần Phong đ·ã c·hết mất năm tên, Tần Phong lập tức nổi giận, điều động ma huyệt, t·ấn c·ông Liễu Nguyên.

Ma Huyệt Thần Thông là ma công mạnh nhất của Tần Phong, cho dù là tuyệt thế cao thủ cũng phải kiêng kỵ, Liễu Nguyên không dám đối đầu trực tiếp, chỉ có thể thu chiêu về phòng thủ.

Đao kình bá đạo của Liễu Nguyên tung ra, ma huyệt của Tần Phong bay đến, những t·iếng n·ổ lớn liên tục phát ra, ma huyệt rung động dữ dội.

Nhưng Tần Phong đã nhập ma, ra tay không một chút lưu tình, tập trung công lực, toàn lực điều khiển ma huyệt, ma huyệt phi hành dần dần áp đảo Liễu Nguyên, khiến cho chàng phải liên tục lui lại.

Biết rằng không thể cứng đối cứng với Tần Phong, sau khi giao thủ ngoài mười chiêu, Liễu Nguyên dứt khoát quay người bỏ đi.

Tần Phong thấy Liễu Nguyên bỏ đi, thì không đuổi theo, trong lòng của hắn vẫn coi Liễu Nguyên là bằng hữu, không thể hạ sát thủ với chàng.

Nhưng Tần Phong nào có biết, Liễu Nguyên không thật sự muốn bỏ đi, khi Liễu Nguyên quay đầu lại, không thấy Tần Phong đuổi theo, nhân lúc Tần Phong không chú ý, Liễu Nguyên một đao chém xuống, đao khí bá đạo có thể kéo dài cả trăm trượng, một đao này chắc chắn đủ sức mạnh g·iết c·hết toàn bộ đám thuộc hạ của Tần Phong.

Tần Phong cũng là cao thủ, cảm nhận được có sát chiêu đang tới ở sau lưng, nhất thời không thể vận công đón đỡ, chỉ có thể né tránh.



Một đao của Liễu Nguyên đắc thủ, toàn bộ thuộc hạ của Tần Phong đều bị đao khí chém qua, c·hết sạch, ngay cả tên Lưu Đức, rõ ràng hắn đã dơ đao lên đỡ rồi, nhưng cả đao và cơ thể hắn đều b·ị c·hém làm đôi.

Một đao này của Liễu Nguyên quả nhiên bá đạo vô cùng, cho dù là cao thủ trên Tuyệt Thế Bảng muốn đỡ cũng rất khó khăn, đừng nói là những tên ác ma thuộc hạ của Tần Phong.

Tần Phong nhìn thuộc hạ của mình c·hết mà bản thân không thể làm gì, cho dù Liễu Nguyên đã ở cách xa hắn, Tần Phong lúc này cũng nhất quyết phải đuổi theo.

Hai người một chạy, một đuổi, giống như lưu tinh lướt qua bầu trời, rất nhanh đã phi thân ra khỏi tòa thành trì này.

Công lực của cả hai chỉ ngang nhau, cho nên Tần Phong nếu chỉ sử dụng thân pháp bình thường nhất định không thể đuổi kịp Liễu Nguyên được.

Nhưng Liễu Nguyên đã chọn sai hướng để chạy, không ngờ Liễu Nguyên chạy bừa, lại chạy đến gần một nhóm dân thường trong thành cũng đang chạy trốn khỏi thành lúc trước.

Nếu như Tần Phong trên đường đuổi theo Liễu Nguyên mà hạ sát thủ với những người này, Liễu Nguyên sẽ không thể nào ngăn cản được.

Liễu Nguyên lập tức thay đổi phương hướng, nhưng như vậy lại càng làm Tần Phong chú ý hơn.

Thiên Địa Thần Thông – Phong Thần Thông, kết hợp cùng với Thần Túc Thông, Tần Phong như đạp phong bay đi, không phải là đuổi theo Liễu Nguyên nữa, mà là đuổi theo nhóm dân thường đang chạy trốn kia.

Liễu Nguyên tuy toàn lực bỏ chạy, nhưng lại luôn chú ý đến hành động của Tần Phong ở phía sau, lập tức quay người lại, muốn ngăn cản Tần Phong, dù biết rằng có thể đây là một cái bẫy của Tần Phong, để dụ chàng quay lại.

Vung đao chém ngang, cắt đứt ma trảo của Tần Phong đang chộp tới nhóm dân thường. lúc này Liễu Nguyên không thể tránh khỏi trận chiến với Tần Phong rồi.

Tiếng nổ vang trời do đao kình của Liễu Nguyên cắt ngang ma trảo của Tần Phong phát ra, nhóm dân thường đã chú ý đến hai cao thủ giống như đang bay trên trời kia, tất cả không ai có tâm trạng dừng lại để theo dõi trận đấu, khi nhìn thấy hình bóng của Tần Phong, ai nấy đều như được tiếp thêm sức để chạy.

Quả nhiên, Tần Phong đã quay ra t·ấn c·ông Liễu Nguyên, U Minh Quỷ Ảnh Trảo được thi triển, ma trảo tạo ra từ ma khí màu đen muốn vươn tới tóm lấy cổ của Liễu Nguyên.

Liễu Nguyên liên tục lui lại, vung đao chống lại ma trảo của Tần Phong, dù chàng có dư năng lực để đối phó với Nhập Môn Ma Công, nhưng chàng không đủ năng lực đối phó với Tần Phong, không thêm ham chiến được.

Nhưng Liễu Nguyên đâu ngờ, mục đích của Tần Phong không chỉ là ép chàng phải đấu với hắn.

Một trảo của Tần Phong không đắc thủ, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, một tia linh quang từ mi tâm Tần Phong bắn ra, bắn thẳng vào mi tâm của Liễu Nguyên, là Khiếu Thần Thông.

Công lực của hai người ngang nhau, nhưng trong lúc giao đấu, Liễu Nguyên nhất thời không nhớ đến chiêu này của Tần Phong, cơ thể lập tức cứng đờ, sau đó bị Tần Phong điều khiển.

Tần Phong nhếch miệng mỉm cười đầy ma mị. Liễu Nguyên hai hàng nước mắt chảy dài, chàng có thể đoán được Tần Phong muốn làm gì với cơ thể chàng.

Tần Phong đã ra lệnh:

-Vừa này không phải một đao kia của ngươi bá đạo lắm sao? Không phải Liễu Diệp Bá Đao nhà ngươi là bá tuyệt nhân gian sao? Nào, ngươi hãy thi triển đao pháp đó, chém c·hết lũ phàm nhân kia đi.

Cơ thể Liễu Nguyên mất tự chủ, dù chàng có cố gắng như thế nào, nó vẫn chỉ làm theo lời của Tần Phong mà không dừng lại được.

Một đao mạnh nhất, một đao bá tuyệt nhân gian, một đao có đao khí kéo dài cả trăm trượng, đã chém xuống, chém thẳng vào những người dân đang chạy trốn.

Một đao ấy, nhìn khắp cả võ lâm giang hồ có mấy ai đỡ được, những người dân chỉ có thể nhận lấy một kết cục là c·hết.



Bàn tay của Liễu Nguyên đã dính máu của người vô tội, dù cho lúc này là do Tần Phong đang điều khiển chàng, nhưng chàng không thể không tự trách bản thân.

Lòng Liễu Nguyên đau khổ như bị ngàn dao đâm vào, chàng thét lên một tiếng dài : “Aaaa…” tiềm năng trong cơ thể chàng bộc phát, nội lực bỗng nhiên tăng vọt, bức ép âm thần của Tần Phong ra ngoài, Khiếu Thần Thông đã bị phá.

Mi tâm của Liễu Nguyên chảy máu, Tần Phong cũng bị nội thương do âm thần bị ép trở lại.

Dòng máu đỏ chảy dài từ giữa chán dọc xuống, cộng với sự tức giận đã lên tới tột cùng, gương mặt Liễu Nguyên hiện tại còn đáng sợ hơn cả ác ma Tần Phong.

Một đao toàn lực được Liễu Nguyên chém ra, chém thẳng vào giữa đỉnh đầu Tần Phong, một đao này như muốn chém Tần Phong làm đôi vậy.

Tần Phong vội vàng vận ma công, ma khí đen xì bao quanh lấy cơ thể, bảo về cơ thể Tần Phong ở bên trong.

Nhưng một đao của Liễu Nguyên chém xuống, ma khí lập tức tiêu tan, một đường đao dài chia đôi cơ thể Tần Phong, Tần Phong mất tự chủ mà ngã xuống dưới mặt đất.

Liễu Nguyên cũng từ từ hạ thân xuống dưới mặt đất, thở hổn hển, một đao vừa rồi thật sự đã g·iết c·hết Tần Phong rồi sao? Liễu Nguyên đã mất tự chủ, g·iết c·hết bằng hữu của mình rồi sao?

Dù Tần Phong có biến thành ác ma, Liễu Nguyên vẫn coi Tần Phong là bằng hữu, cho nên đã đi đến nơi mà Tần Phong ngã xuống, muốn chôn cất người bằng hữu này của mình.

Nhưng ma công của Tần Phong quá mức thần kì, ma khí cùng hỏa diễm đang bốc lên từ cơ thể Tần Phong, ma hỏa hừng hực thiêu đốt cơ thể, sau đó thu lại, y phục mà Tần Phong đang mặc bị thiêu thành tro, nhưng vết đao trên cơ thể Tần Phong cũng hoàn toàn biến mất, thương thế khôi phục hoàn toàn, Tần Phong từ từ đứng dậy.

Chứng kiến một màn này, không khỏi làm Liễu Nguyên nhớ đến lần đầu gặp lại Tần Phong sau nhiều năm xa cách ở Nam Lâm Thành, Tần Phong hứng trọn một đao của chàng, cũng đã tự mình đứng lên mà trên người không một v·ết t·hương.

Cơ thể Liễu Nguyên run run, lòng chàng đang vừa mừng vừa sợ. Mừng là Tần Phong không c·hết. Sợ là ma công của Tần Phong quá mức thần kì, sợ rằng không ai có thể g·iết nổi Tần Phong, không ai có thể ngăn cản Tần Phong làm ác.

Tần Phong nhìn Liễu Nguyên, hắn cười điên cuồng nói:

-Ha ha ha, hay lắm, hay lắm, bằng hữu mà ta coi như huynh đệ lại vung đao muốn chém c·hết ta, ta dù nhập ma cũng không g·iết ngươi, vậy mà ngươi lại có thể nhẫn tâm g·iết ta.

-Được, ta hỏi ngươi, nếu ta nhập ma, nếu ta không quay đầu, thì tình cảm giữa hai chúng ta có còn hay không? Ngươi có còn coi ta là bằng hữu không?

-Ta có thể trả lời, rằng ta vẫn còn.

Nói liền ba câu một cách điên cuồng, không để Liễu Nguyên kịp nói xen vào, Tần Phong thi triển Lôi Thần Thông và Vũ Thần Thông ngay lập tức.

Thiên lôi đánh xuống nhân gian, lưu tinh vũ cũng liên tục rơi xuống. Sức mạnh hủy diệt từ trời giáng xuống, Liễu Nguyên làm sao có thể ngăn lại đây? Tần Phong rốt cuộc là muốn làm điều gì? Hắn muốn hủy đi thế gian này hay sao?

Cảnh tượng thiên phạt giáng xuống thế gian, khiến cho người ở xa ngoài trăm dặm cũng có thể nhìn rõ.

Trần Như Ngọc nhìn về nơi này, trái tim nàng bất chợt đập nhanh liên hồi, lòng của nàng nặng trĩu, suốt thời gian mà Tần Phong bỏ đi, nàng lại luôn nhớ đến hắn, nàng tự hỏi có phải nàng đã yêu hắn rồi phải không, nàng yêu hắn từ bao giờ?

Sau đó, nàng lại cảm thấy bản thân dơ bẩn, là một người con gái lăng loàn, lẳng lở. Đã thích Liễu Nguyên, vậy mà lại yêu thêm cả Tần Phong, nàng thật sự không xứng với bất kì ai trong hai người đó.

Nước mắt nàng đã rơi, nàng khóc, khóc thành tiếng, nhìn về nơi xa mà khóc.

Bên cạnh Trần Như Ngọc lúc này là Cầm Thánh – Tần Khả Tình, thấy đệ tử của mình khóc, cảm xúc trong lòng Cầm Thánh cũng trào dâng, ôm lấy người đệ từ mà mình coi như con vào lòng, muốn an ủi nàng, để nàng vơi đi nỗi buồn ở trong lòng.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.