Khống Thiên Ma Công

Chương 4: Hô Phong Hoán Vũ, Chưởng Khống Thiên Địa



Chương 4: Hô Phong Hoán Vũ, Chưởng Khống Thiên Địa

Chỉ nghe giọng đọc của Đỗ Cuồng trở nên nghiêm nghị đầy trang trọng hơn.

Có lẽ là do bản thân ông ta thực chất vẫn là một người mê võ, đối với các cao thủ đã đạt tới cảnh giới kinh thế hãi tục trên Tuyệt Thế Bảng thì không khỏi có lòng ngưỡng mộ cùng với kính trọng.

- Đứng đầu Tuyệt Thế Bảng là Tâm Giác đại sư. Là một trong Tứ Đại Thần Tăng. Là sư đệ của Tâm Minh đại sư. Thời trẻ cùng với sư huynh đánh bại Tiền Nhiệm Giáo Chủ của Ma Giáo. Hiện tại, đang là phương trượng của Trúc Lâm Tự. Võ công cùng với tu vi Phật Pháp cao thâm khó dò. Thiên hạ đồn rằng tiếng mõ của Tâm Giác đại sư ẩn chứa Phật lực vô thượng. Người bình thường nghe được, trong lòng sẽ được bình yên thanh thản, niềm vui vẻ trong tiềm thức tự động dâng lên. Người có ma căn sâu nặng mà nghe được thì có thể bỏ ác theo thiện, xuống tóc tu hành.

- Đứng thứ hai trên Tuyệt Thế Bảng là Tuệ Hải đại sư. Là một trong Tứ Đại Thần Tăng. Là phương trượng của Lôi Âm Tự. Xét về tu vi Phật Pháp thì cùng với hai vị Thần Tăng của Trúc Lâm Tự không phân cao thấp. Về võ công, Trúc Lâm Tự cùng với Lôi Âm Tự đều có điểm sáng riêng. Võ công Trúc Lâm Tự đa dạng biến ảo nhưng gần gũi với võ công thế gian hơn. Võ công của Lôi Âm Tự lại chú trọng tinh thuần, gắn liền với Phật Pháp. Tuy không đa dạng và đạt được kết quả sớm như Trúc Lâm, nhưng xét về lâu dài lại đi xa hơn Trúc Lâm.

- Đứng thứ ba trên Tuyệt Thế Bảng là Trương Thiên Sư. Là tông chủ của Thiên Kiếm Tông, quan chủ của Ngọc Thanh Quan, cũng là quốc sư của nước Bắc Ly được người người kính trọng. Trương Thiên Sư có thể nói là thần cơ diệu dụng, đạo pháp vô cùng. Là người nắm giữ chín phần đạo vận trong thiên hạ. Có người đồn rằng ông đã đắc đạo thành tiên. Nếu như Tứ Đại Thần Tăng được xem là Phật Sống vậy Trương Thiên Sư cũng là một tiên nhân. Về võ công, ông là Đương Thế Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm. Người bình thường luyện kiếm, nếu dùng thời gian bằng thời gian hai mươi năm không ăn không ngủ chỉ để luyện kiếm, sẽ có thể đạt tới cảnh giới " vô kiếm ". Kiếm khí vô hình có thể dùng để g·iết địch. Lúc này một cành cây ngọn cỏ đều có thể sử dụng làm kiếm. Dùng tiếp thời gian bằng một trăm năm mươi năm thì có thể đạt đến cảnh giới " dùng khí ngự kiếm ". Dù cho là kiếm khí hay kiếm thật thì đều có thể điều khiển bay lượn linh hoạt, g·iết địch từ khoảng cách xa. Nhưng có mấy ai có thể sống quá một trăm bảy mươi tuổi, lại không cần ăn không cần ngủ chỉ để luyện kiếm. Cho dù có là thiên tài thì cũng chỉ có tốc độ tu luyện nhanh gấp đôi gấp ba người bình thường. Nếu như luyện kiếm từ nhỏ đến lúc cuối đời, trừ đi thời gian ăn ngủ nghỉ và các hoạt động khác thì thời gian dùng cho luyện kiếm sẽ rơi vào khoảng hai mươi đến ba mươi năm. Cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới " dùng khí ngự tuyến, dùng tuyến ngự kiếm ". Theo lí thuyết thì nếu thiên tài thực sự không xuất thế, cảnh giới cao nhất mà con người có thể đạt được cũng chỉ là " vô kiếm " mà thôi. Trương Thiên Sư lại là thiên tài trong các thiên tài. Bảy tuổi từ một đứa trẻ ăn xin lưu lạc ngoài đầu đường xó chợ, được tông chủ Thiên Kiếm Tông khi ấy thu nhận làm đệ tử. Mười một tuổi thông hiểu được hết tinh hoa của kiếm thuật trong thiên hạ. Cùng năm đó thì gia nhập Ngọc Thanh Quan tu đạo. Mười năm tuổi đã đạt đến cảnh giới " vô kiếm " trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm. Ba mươi tuổi thì giác ngộ, dung nhập đạo pháp với kiếm pháp, đạt đến cảnh giới " dùng khí ngự kiếm " trong truyền thuyết mà xưa nay chưa từng có ai đạt được.

- Đứng thứ tư trên Tuyệt Thế Bảng là Liễu Đỉnh. Là trang chủ của Liễu Diệp Sơn Trang, Đương Thế Thiên Hạ Đệ Nhất Đao. Cũng là một vị thiên tài trong các thiên tài giống như Trương Thiên Sư. Từ Liễu Diệp Đao Pháp thông thường, cải tiến sáng tạo ra Liễu Diệp Bá Đao, kinh thiên động địa, bá đạo vô cùng. Được hoàng đế nước Nam Ly phong cho làm Chinh Bắc Đại Tướng Quân. Nhưng vì không có c·hiến t·ranh nên không có thực quyền. Tự mình lập ra Liễu Diệp Sơn Trang tập trung nghiên cứu đao pháp, không màng đến việc triều chính. Sau khi được giang hồ tôn lên làm Thiên Hạ Đệ Nhất Đao, lấy sự bá đạo trong đao pháp đặt cho danh hiệu là Bá Đao, đã đến Bắc Ly gặp Trương Thiên Sư. Từng cùng với Trương Thiên Sư bí mật tỉ đấu ba ngày ba đêm bất phân thắng bại. Hai người, một Nam một Bắc, một Đao một Kiếm, một đắm chìm trong trần thế một siêu phàm thoát tục, từ ngày hôm đó trở thành bằng hữu của nhau.

- Đứng thứ năm trên Tuyệt Thế Bảng là Độc Cô Tuyệt. Là trang chủ của Thiểm Điện Sơn Trang, Đương Thế Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Thủ. Từ lúc bắt đầu có nhận thức thì đã sống trong tổ chức sát thủ lớn nhất thời đó " Dạ ". Mười năm tuổi xuất thế nhận nhiệm vụ đầu tiên. Từ lúc xuất thế đến hiện tại, chưa từng có nhiệm vụ nào thất bại. Hai mươi hai tuổi cùng với sư muội đồng môn phát sinh tình cảm vi phạm quy định của tổ chức. Tự tay g·iết c·hết đi người con gái mà mình yêu, thực sự là có thể đạt tới cảnh giới " vô tình " ? Ba mươi tuổi không rõ nguyên nhân vì sao lại trở mặt g·iết hết người trong cùng tổ chức. Về võ công, sau khi g·iết c·hết đi người con gái mà mình yêu, được tổ chức cho tu luyện " Lôi Động Bộ Pháp " mà chỉ có những sát thủ hàng đầu của tổ chức được tu luyện. Nhận thấy Lôi Động Bộ Pháp vẫn chưa đạt đến cực hạn, tự mình đã sáng tạo ra Thiểm Điện Thân Pháp nhanh như thiểm điện. Từ đó trở đi tốc độ về mọi mặt trong võ công tăng nhanh gấp đôi, trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Thủ. Sau khi g·iết hết người trong tổ chức, tại nước Tây Xu, tự mình lập ra Thiểm Điện Sơn Trang. Vẫn tiếp tục làm công việc sát thủ. Từng tuyên bố với toàn thể thiên hạ rằng : " Chỉ cần ra một cái giá đủ lớn, ngay cả mạng của cao thủ trên Tuyệt Thế Bảng cũng có thể mua ".

Cuối danh sách Ngũ Tuyệt Cao Thủ trên Tuyệt Thế Bảng có lời bình: Ngũ Tuyệt Cao Thủ thực lực về võ học hiện tại là tương đương, không phân cao thấp. Thực tế có sự phân chia thứ hạng trên Tuyệt Thế Bảng là do sức ảnh hưởng của mỗi người trong lòng toàn thể người dân thiên hạ và đặc biệt là Thiên Cơ Tán Nhân là không giống nhau.

Đỗ Cuồng đọc xong danh sách Ngũ Tuyệt Cao Thủ thì gấp Giang Hồ Long Hổ Bảng lại, ném bừa lên trên mặt bàn. Nhưng rõ ràng là Tần Phong thấy vẫn còn một trang cuối mà Đỗ Cuồng lại không đọc. Tò mò, Tần Phong bèn lên tiếng hỏi:

- Đỗ Cuồng tiền bối, rõ ràng là còn một trang nữa, vì sao người lại không đọc?

Trong những người ngồi trên bàn này, cũng chỉ có một mình Tần Phong là tò mò việc đó.

Vì hắn mới đi từ rừng ra, không hiểu chuyện trong giang hồ.

Những người khác đều được tiếp xúc với Giang Hồ Long Hổ Bảng từ những tập đầu tiên nên không có ai tỏ ra tò mò với trang cuối cùng này.

Chỉ là nếu Tần Phong đã tò mò thì không ai lại ngại việc giải đáp cho hắn. Đỗ Cuồng cười trả lời:

- Ha ha ha, tiểu tử ngươi lần đầu tiếp xúc với Giang Hồ Long Hổ Bảng nên không biết đó thôi. Trang cuối cùng của Giang Hồ Long Hổ Bảng xưa nay đều viết cùng một nội dung. Đó là : Người đứng đầu Tứ Đại Thần Tăng là ngài Phổ Đức đại sư đã tuyên bố thoái lui, rút khỏi mọi ân oán trong giang hồ. Nếu không vị trí Võ Lâm Chí Tôn chắc chắn là của Phổ Đức Thần Tăng. Xét thấy ngoài Phổ Đức Thần Tăng thì người xứng đáng với danh hiệu Võ Lâm Chí Tôn còn chưa xuất thế. Thế nên vị trí Võ Lâm Chí Tôn tạm thời để trống.

- Nếu không tin, tự ngươi nhìn thử đi.

Đỗ Cuồng nói xong, phất tay một cái, cuốn sách Giang Hồ Long Hổ Bảng lại tự động lật đến trang cuối cùng. Tần Phong vẫn tò mò mà nhìn thử. Hắn lập tức bất ngờ trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm vào trang sách cuối cùng này. Mọi người nhìn thấy biểu hiện của Tần Phong kì lạ nên cũng tò mò thử nhìn liếc qua trang sách cuối. Bọn họ cũng lập tức kinh hãi mà trợn tròn mắt lên, nhưng bọn họ không nhìn cuốn sách, bọn họ đang nhìn chằm chằm Tần Phong.

Nguyên do là vì trang cuối cùng của Giang Hồ Long Hổ Bảng không viết giống như lời mà Đỗ Cuồng vừa nói. Lần này trên trang sách cuối lại viết chỉ có tám chữ: " Võ Lâm Chí Tôn - Ma Thánh - Tần Phong "

Võ Lâm Chí Tôn danh hiệu khác là Ma Thánh, tên gọi là Tần Phong.

Người trước mắt bọn họ cũng tên là Tần Phong.

Với thực lực mà Tần Phong biểu hiện ra hôm nay, mọi người đều đánh gia hắn là một cao thủ, miễn cưỡng có thể sánh ngang với Thập Kiệt Cao Thủ trên Giang Hồ Long Hổ Bảng, nhưng chưa được lên bảng vì mới chỉ ra nhập vào trong giang hồ.

Nhưng cũng vào đêm này, trên Giang Hồ Long Hổ Bảng lại xuất hiện một vị Võ Lâm Chí Tôn là Ma Thánh - Tần Phong.

Ma Thánh - Tần Phong này cùng với Tần Phong đang ở trước mặt bọn họ là hai người hay một người?

Nếu là một người, thì thực lực hôm nay Tần Phong biểu hiện ra không đủ để phục chúng, rõ ràng lúc trước hắn như là phát điên muốn g·iết c·hết Dương thành chủ. Điều đó chưa đủ để hắn xuất toàn lực sao? Hay là hắn che giấu quá kĩ?

Nếu là hai người, vậy vị Võ Lâm Chí Tôn - Ma Thánh - Tần Phong rốt cuộc là ai? Tại sao lại có đến hai vị cao thủ cùng có tên là Tần Phong cùng lúc xuất hiện trên giang hồ vậy? Là trùng hợp sao?

Đến ngay cả Liễu Nguyên là người trầm ổn nhất ở đây, cũng không có cách nào để kìm nén sự tò mò ở trong lòng, muốn ngay lập tức giải đáp thắc mắc trong lòng của mình, cũng là thắc mắc của hầu hết những người ngồi ở đây.

Liễu Nguyên ra một ám hiệu cho Tần Phong. Đây chính là ám hiệu khiêu chiến bí mật của hai người.

Chỉ là trước đây, người ra ám hiệu này đều là Tần Phong. Hôm nay là lần đầu tiên trong đời, Liễu Nguyên thách đấu Tần Phong.

Nhưng vào lúc này, đã có người không nhịn được mà đã muốn ra tay rồi. Đỗ Cuồng lật tung bàn uống rượu, nhắm vào Tần Phong mà xuất quyền nói:

- Tần Phong tiểu huynh đệ, hãy cùng ta so tài một trận đi.

Đỗ Cuồng suy nghĩ: " Nếu Tần Phong thực sự là Võ Lâm Chí Tôn - Ma Thánh - Tần Phong kia thì cảm giác được tỉ đấu với người đứng đầu trên Giang Hồ Long Hổ Bảng thực sự là một niềm vui sướng mà không thể có cách nào tả được cho hết. Còn nếu Tần Phong không phải là Ma Thánh thì với võ công mà Tần Phong thể hiện ra hôm nay cũng đủ để hai người đánh với nhau một trận thống khoái. "

Cho nên Đỗ Cuồng ra tay không hề có một chút bảo lưu nào.

Cường quyền đánh tới, Tần Phong không có cách nào khác ngoài việc dùng một quyền khác để đón đỡ. Chỉ là Tần Phong vẫn chưa kịp vận công,. Khi hai quyền chạm vào nhau, Tần Phong b·ị đ·ánh lui bảy bước mới dừng lại được.

Thấy vậy, Đỗ Cuồng vẫn không dừng lại mà tiếp tục đánh tới.

Cách đánh của Đỗ Cuồng giống như chữ " Cuồng " trong danh hiệu của ông ta vậy.

Một cách đánh liều mạng, điên cuồng t·ấn c·ông đối thủ một cách dồn dập như là bão táp mưa sa mà không hề có ý phòng thủ.

Đỗ Cuồng đã đứng trong hàng ngũ Thập Kiệt Cao Thủ trên Giang Hồ Long Hổ Bảng nhiều năm, tự nhiên là có chân tài thực học.

Ông ta lại toàn lực t·ấn c·ông Tần Phong.

Tần Phong lúc này không còn cách nào bảo lưu được nữa, bắt buộc phải sử dụng đến ma công để có thể đối kháng lại.

U Minh Ma Ảnh Quyền - một môn võ công thiên về tốc độ trong phần nhập môn của Khống Thiên Ma Công được Tần Phong thi triển ra. Hắc khí mang theo kịch độc c·hết người hóa thành vô số quyền ảnh đánh về phía Đỗ Cuồng.

Quyền pháp của Đỗ Cuồng cũng thiên về tốc độ và nội lực của ông ta cũng rất là thâm hậu nên tạm thời có thể đấu lại với U Minh Ma Ảnh Quyền của Tần Phong mà không bị hắc khí từ cơ thể Tần Phong tỏa ra làm cho trúng độc.



Mỗi khi quyền của hai người chạm vào nhau, một t·iếng n·ổ lớn theo đó phát ra.

Hàng loạt t·iếng n·ổ lớn phát ra không chỉ làm cho Thính Vũ Lâu rung động dữ dội mà còn làm cho toàn bộ Nam Lâm Thành rung động theo.

Tuy nhiên đẳng cấp của cao thủ trên Tuyệt Thế Bảng vẫn hơn hẳn cao thủ trên Hào Kiệt Bảng.

Dần dần Đỗ Cuồng đã dần bị Tần Phong áp đảo.

Nội lực của ông ta tuy thâm hậu nhưng làm sao mà có thể so sánh được với Tần Phong.

Lại có hai người tham gia vào trận tỉ thí này.

Chính là người con gái mà Tần Phong thầm yêu vẫn đang giả nam, cùng với sư huynh mặc hắc y của nàng.

Ba người hợp sức, trong đó có một người là Thập Kiệt Cao Thủ, hai người khác cũng có đẳng cấp của một nhất lưu cao thủ.

Người có thể thắng được đội hình hợp công này, chỉ có thể là cao thủ trên Tuyệt Thế Bảng không thì ít nhất cũng phải là ba vị đứng đầu Hào Kiệt Bảng.

Đương nhiên là Tần Phong cũng có năng lực đánh bại bọn họ, vì hắn là cao thủ chân chính đứng đầu Giang Hồ Long Hổ Bảng mà.

Chỉ là ba người hợp sức vô tình tạo thành một đội hình hoàn hảo.

Hai người phối hợp t·ấn c·ông cuốn lấy Tần Phong ở cự li gần.

Một người hỗ trợ t·ấn c·ông vào yếu điểm ở cự li xa.

Đội hình này quả thực làm cho đối thủ không dễ đối phó.

Tần Phong không có cách nào chỉ sử dụng một loại võ công được nữa.

Tần Phong bật người lên cao, U Minh Vô Ảnh Cước - một môn võ công nhập môn khác bên trong Khống Thiên Ma Công được Tần Phong thi triển ra.

Tốc độ của U Minh Vô Ảnh Cước là nhanh nhất trong ba loại võ công nhập môn của Khống Thiên Ma Công. Tần Phong mượn lực đấm của hai người, thuận thế phi thân, bay đến chỗ của người con gái hắn thầm yêu.

Nàng từ đầu vẫn luôn t·ấn c·ông Tần Phong ở cự li xa. Giờ lại bị Tần Phong tiếp cận, lại thấy Tần Phong có võ công vượt xa mình nên cảm thấy bất ngờ, tay chân luống cuống.

Tần Phong không thi triển ra ma công. Nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng điểm huyệt khống chế nàng.

Mặc cho nàng đã ra sức kháng cự, trước khi hai người kia kịp tới để ứng cứu.

Một trảo của Tần Phong đánh ngược ra đằng sau. Hắn lại thi triển U Minh Quỷ Ảnh Trảo.

Một trảo này đánh trúng vào ngực vị sư huynh mặc hắc y của nàng. Hiện tại lại chỉ còn một mình Đỗ Cuồng đấu với Tần Phong như lúc đầu.

Rất nhanh, Đỗ Cuồng cũng phải chịu thua trước Tần Phong.

Tần Phong không cần sử dụng đến thần thông chân chính ở phần sau của Khống Thiên Ma Công, mà chỉ cần sử dụng ba môn võ công nhập môn của Khống Thiên Ma Công là đã có thể đánh bại sự hợp lực của ba vị cao thủ cùng một lúc.

Điều này có thể thấy được phần nào thực lực đáng sợ của Tần Phong hiện tại.

Trong đêm nay, tin tức trên Giang Hồ Long Hổ Bảng đã xuất hiện Võ Lâm Chí Tôn nhanh chóng được lan đi khắp nơi trên toàn giang hồ.

Mọi người đều rất muốn biết, rốt cuộc Ma Thánh - Tần Phong là ai? Rốt cuộc hắn có bản lĩnh cao cỡ nào mà có thể vượt qua cả Ngũ Tuyệt Cao Thủ để giành lấy danh hiệu Võ Lâm Chí Tôn?

Muốn ngay lập tức gặp mặt Ma Thánh - Tần Phong hiện tại là rất khó. Nhưng người trong giang hồ cũng sẽ không phải đợi lâu.

Bởi vì Tần Phong mới gia nhập vào giang hồ, rất nhanh hắn sẽ dùng bản lĩnh thật sự của mình để tung hoành khắp nơi trên giang hồ cho mà coi.

Khi đó, người trong giang hồ có người nào không được tận mắt nhìn thấy Tần Phong cũng có thể biết được tin tức của Tần Phong.

Vì Giang Hồ Long Hổ Bảng cũng sẽ liên tục đưa tin về Ma Thánh - Tần Phong trên sách của mình.

Chỉ là từ đêm hôm nay, đứng đầu giang hồ thiên hạ không còn chỉ là Ngũ Tuyệt Thập Kiệt, mà phải sửa lại thành là Nhất Tôn Ngũ Tuyệt Thập Kiệp.

Hôm nay, Tần Phong đã đánh quá nhiều trận rồi.

Nhưng hắn vẫn còn một trận đấu nữa - một trận đấu chân chính giữa hắn và Liễu Nguyên.

Lúc còn nhỏ, Liễu Nguyên vẫn luôn nhường hắn nên không để lộ ra bản lĩnh thật sự của mình.

Khi nãy gặp lại, hai người tái hiện lại những trận đấu lúc nhỏ, hắn cũng chỉ sử dụng Thần Phong Đao Pháp mà thôi, không sử dụng đến bản lĩnh thật sự.

Người luyện thành Khống Thiên Ma Công thì có thể không ăn không ngủ, chiến đấu cùng tu luyện không ngừng nghỉ, tinh phách trong người là vô cùng vô tận.

Cho nên dù Tần Phong cứ mãi chiến đấu không ngừng mà không chịu nghỉ ngơi thì cũng không hề có vấn đề gì.

Nhưng Liễu Nguyên làm sao có thể biết được điều này. Hắn lo lắng cho Tần Phong, nói:

- Tần huynh, nếu huynh cảm thấy hôm nay đã mệt rồi. Vậy thì chúng ta đợi đến hôm khác rồi hãy tỉ đấu.

Lúc này trong phòng cũng chỉ có hai người là Tần Phong và Liễu Nguyên.



Hai người bằng hữu lâu năm mới được gặp lại nhau nên đã ở chung một phòng với nhau. Còn những người khác đều là một mình một phòng riêng, kể cả nha hoàn xinh đẹp đang đóng giả nam bộc kia.

Tần Phong thì làm sao mà có thể cảm thấy mệt được chứ.

Nhưng khi thấy Liễu Nguyên quan tâm đến mình, trong lòng Tần Phong cũng cảm thấy rất là vui vẻ.

Một cảm giác ấm áp của tình thân đã lâu không xuất hiện, giờ đây Tần Phong nhờ có Liễu Nguyên lại cảm nhận được. Nhưng thứ mà Tần Phong quan tâm lại không phải là trận đấu của hai người.

Tần Phong hiện giờ quan tâm nhất vẫn là người con gái mà hắn thầm yêu.

Hắn tò mò về thân phận thật sự của nàng. Đoán rằng Liễu Nguyên có thể có câu trả lời mà hắn muốn nên đã hỏi thử Liễu Nguyên:

- Liễu đệ, đệ có biết thân phận thật của ba người kia không?

Liễu Nguyên đương nhiên biết ba người mà Tần Phong hỏi là ám chỉ ai.

Hắn có câu trả lời của mình cho câu hỏi của Tần Phong. Cảm thấy không cần phải giấu diếm Tần Phong để làm gì, nên thành thật trả lời:

- Tần huynh quả nhiên là thông minh. Tuy huynh mới vào giang hồ nhưng có thể nhìn ra được là ba người bọn họ đang che giấu thân phận thật...

- Theo như đệ đoán, nam tử mặc hắc y tên thật không phải Tần Thiên mà là Tần Phá Thiên. Hắn là thiếu chủ của ma giáo - người con độc nhất của Đương Thế Ma Vương cùng với Cầm Thánh. Người trong giang hồ gọi hắn là Tiểu Ma Vương. Đệ có thể chắc chắn vì quyền pháp mà hắn sử dụng có tên là " Phá Thiên Thần Quyền ". Quyền pháp đó là quyền pháp uy chấn giang hồ của các đời giáo chủ ma giáo.

- Còn hai người kia, dựa vào hơi thở của bọn họ thì có thể chắc chắn rằng họ là nữ cải trang nam. Người con gái nhỏ, có lẽ chỉ là một nha hoàn theo hầu chủ nhân. Người con gái lớn, theo đệ đoán tên thật không phải Trần Bạch mà là Trần Như Ngọc. Nàng chính là đệ tử duy nhất của Cầm Thánh. Võ công của nàng tuy đã có thể xếp vào hàng nhất lưu cao thủ. Nhưng trước giờ đều đi theo phía sau sư phụ của mình chưa có cơ hội thể hiện võ công ra bên ngoài. Nên có rất ít người biết được cảnh giới võ công của nàng. Trong giang hồ nàng không có nhiều danh tiếng.

Cuối cùng Tần Phong đã biết được tên thật của người con gái mà mình yêu. Điều này làm cho hắn vốn đã cao hứng giờ lại cao hứng hơn. Tần Phong lại nói với Liễu Nguyên:

- Được rồi Liễu đệ, hai chúng ta đi tìm một nơi khác để luận bàn chút đi.

Ban đầu, Liễu Nguyên vẫn còn lo cho thể lực của Tần Phong. Nhưng thấy tinh thần của Tần Phong lại còn tốt như thế, Liễu Nguyên biết mình đã coi thường vị Võ Lâm Chí Tôn này rồi.

Liễu Nguyên cũng là một người luyện võ. Đứng trước một người được tôn lên làm Võ Lâm Chí Tôn, Liễu Nguyên không có cách nào kìm lòng được mà muốn tỉ đấu.

Trời vẫn đang còn tối, hai chàng thanh niên từ cửa sổ của Thính Vũ Lâu phi thân bay đi.

Nhưng hai chàng lại không để ý. Bốn căn phòng ở bên cạnh, tuy cửa sổ đang đóng chặt, nhưng trên lớp giấy dán cửa đều đã được đục một cái lỗ đủ để người bên trong dùng một mắt quan sát tình hình bên ngoài.

Thân pháp của hai người rất nhanh. Đủ để thấy công lực của cả hai đều thuộc dạng cao thâm trong thiên hạ.

Phi thân ra khỏi Nam Lâm Thành mà không để một linh canh nào phát hiện được.

Tần Phong cùng Liễu Nguyên dừng lại ở một khu vực rộng lớn không có người. Tần Phong lên tiếng trước:

- Liễu đệ, công lực của ta hiện tại cao hơn đệ. Ta có một môn thần thông, một khi sử dụng ra, chỉ cần một chiêu, đệ nhất định sẽ bại.

Liễu Nguyên đương nhiên là không tin trên đời có thể có người trong một chiêu là có thể đánh bại hắn. Nhưng nếu Tần Phong có khả năng đó thật thì hắn cũng rất muốn được lĩnh giáo. Liễu Nguyên lên tiếng:

- Xin Tần huynh cho tiểu đệ được mở rộng tầm mắt.

Liễu Nguyên rút cả song đao trên lưng ra, bày ra tư thế sẵn sàng nghênh chiến.

Tần Phong cũng không nói gì thêm nữa, lập tức thi triển thần thông. Chỉ thấy trong chớp mắt, một tia sáng từ mi tâm của Tần Phong bắn ra, bắn vào mi tâm của Liễu Nguyên.

Tốc độ của tia sáng là rất nhanh, Liễu Nguyên còn chưa kịp phản ứng mà đã trúng chiêu rồi.

Cơ thể Liễu Nguyên lập tức cứng đơ ra, rõ ràng hắn vẫn còn ý thức nhận biết mọi sự vật xung quanh. Nhưng cơ thể của Liễu Nguyên lại không hề nghe theo sự điều khiển của tâm trí hắn. Môi Liễu Nguyên cố gắng mấp máy:

- Tần huynh, quả nhiên là huynh có thể trong vòng một chiêu là có thể đánh bại đệ. Có thể cho tiểu đệ được biết, tên của chiêu thức này gọi là gì có được hay không?

Tần Phong đương nhiên là cũng không hề giấu diếm mà vô tư trả lời:

- Chiêu này của ta có tên là Khiếu Thần Thông. Nếu như công lực không đủ thì sẽ không thể có cách nào ép được âm thần của ta ra ngoài. Lúc đó cơ thể của đối phương sẽ bị ta điều khiển. Đệ thử tập trung công lực, ép âm thần của ta ra ngoài xem có được không?

Lúc này, cơ thể của Liễu Nguyên không biết là do bản thân hắn điều khiển hay là do Tần Phong đang âm thầm thao túng.

Liễu Nguyên vận hết công lực toàn thân của mình, nhằm ép âm thần của Tần Phong ra ngoài.

Tuy công lực của Liễu Nguyên đã cực kì cao thâm. Nhưng cuối cùng Liễu Nguyên vẫn là thất bại, không thể nào ép được âm thần của Tần Phong ra ngoài.

Quyền làm chủ cơ thể bản thân bị Tần Phong hoàn toàn kiểm soát.

Trong lòng của Liễu Nguyên hoảng sợ.

Các loại kỳ thuật trên thế gian có thể dùng để thao túng con người hắn đã từng được nghe qua.

Nhưng các loại kỳ thuật đó đều làm cho tâm trí của người bị điều khiển mê man, rồi mới nghe theo sự sai khiến của người khác.

Hơn nữa điều kiện để thi triển thành công cũng là rất khó.

Nhưng rõ ràng tâm trí của Liễu Nguyên vẫn còn, vậy mà lại không thể kiểm soát được cơ thể. Khiếu Thần Thông của Tần Phong quả nhiên đặc biệt. Lúc này Tần Phong lại lên tiếng:

- Liễu đệ, ngày nhỏ vẫn luôn là đệ nhường ta, sợ làm ta b·ị t·hương và gây ra ám ảnh tâm lí đối với ta nên đã không sử dụng nội lực. Hôm nay, đệ hãy dốc toàn lực mà thi triển ra hết toàn bộ đao pháp gia truyền của nhà đệ đi.



Cơ thể Liễu Nguyên giờ đây quả nhiên là chỉ nghe theo lời của Liễu Nhân nói. Toàn bộ đao chiêu trong Liễu Diệp Bá Đao được Liễu Nguyên dốc hết toàn bộ sức lực để thi triển ra.

Mộc đao vốn dĩ chỉ là đồ chơi của trẻ con.

Nhưng mộc đao trên tay của Liễu Nguyên lại giống như hóa thành một con hung thú thời thượng cổ toàn thân đầy xích hỏa đang phô diễn ra sức mạnh bá đạo của mình. Quả nhiên là kinh thiên động địa, bá đạo vô cùng.

Phạm vi mười trượng quanh thân của Liễu Nguyên đang được bao phủ bởi đao khí dày đặc mà bá đạo.

Đến ngay cả Tần Phong cũng không đủ tự tin rằng bản thân có thể trực tiếp xông vào, xuyên qua dày đặc tầng tầng lớp lớp đao khí bá đạo đó.

Đến khi Liễu Nguyên thi triển ra hết một lượt toàn bộ chiêu thức trong Liễu Diệp Bá Đao, con hung thú thời thượng cổ đang khiến cho trời long đất lở mới chịu dừng lại, hóa lại thành một cây mộc đao tầm thường ở trong tay của Liễu Nguyên.

Đến lúc này, Tần Phong cũng thu lại âm thần của mình. Liễu Nguyên lấy lại quyền kiểm soát toàn bộ cơ thể. Liễu Nguyên bất mãn lên tiếng hỏi:

- Tần huynh, huynh làm như vậy là có ý gì?

Phải biết học lén võ công của người khác chính là đại kị trong giang hồ.

Cho dù là Liễu Nguyên thật lòng coi Tần Phong là bằng hữu tốt của mình cũng cảm thấy khó chịu khi Tần Phong đã nhìn kĩ từng đao từng đao của mình. Tần Phong lúc này bắt buộc phải lên tiếng giải thích:

- Liễu đệ hiểu lầm ta rồi. Ta biết dù đệ biết ta có võ công phi phàm, nhưng khi tỉ thí đệ vẫn sẽ không dùng hết sức vì sợ làm tổn thương ta. Ta lại thực sự rất muốn nhìn thấy toàn bộ uy lực đao pháp của đệ. Ta cũng không muốn làm đệ b·ị t·hương khi tỉ thí. Chúng ta trao đổi võ học đi. Giờ đệ hãy nhìn cho kĩ thần thông chân chính của ta.

Tần Phong lúc này vừa thi triển ma công, vừa nói rõ tên từng chiêu thức trong ma công:

- Đây là U Minh Quỷ Ảnh Trảo...

- Đây là U Minh Ma Ảnh Quyền...

- Đây là U Minh Vô Ảnh Cước...

- Ba môn nhập môn trong ma công của ta đệ đã nhìn thấy trước đó một lần rồi. Sau đây mới thật sự là thần thông chân chính:

- Thiên Địa Thần Thông - Hỏa Thần Thông.

Tần Phong vận khởi ma công, phất tay một cái lên trời. Giữa không trung xuất hiện biển lửa che ngập cả bầu trời.

- Thiên Địa Thần Thông - Thủy Thần Thông.

Tần Phong lại phất tay, một dòng nước lớn lại xuất hiện, chảy mạnh bay ngược lên trời, dập tắt toàn bộ biển lửa.

- Thiên Địa Thần Thông - Băng Thần Thông.

Cái phất tay này của Tần Phong, nước trên trời lập tức hóa thành băng dày, lơ lửng trên bầu trời.

- Thiên Địa Thần Thông - Phong Thần Thông.

Cuồng phong nổi lên, gào thét không ngừng, cuốn bay đi vạn vật trên thế gian. Tầng băng dày đang che lấp cả bầu trời cũng bị ép cho vỡ tan tành. Gió xoáy đã nghiền nát băng thành bột mịn.

- Thiên Địa Thần Thông - Vân Thần Thông.

Mây mù kéo đến ùn ùn. Nhưng phong khởi vân dũng, mây tuy dày đặc nhưng vẫn bay theo gió, một vòng xoáy không lồ được tạo ra bởi mây trời đã hình thành.

- Thiên Địa Thần Thông - Lôi Thần Thông.

Lôi điện nổ lớn trên bầu trời. Có những đạo lôi điện to như cổ tay từ trên trời đánh xuống nhân gian.

Tuy đã được điều khiển để không có một đạo lôi điện nào đánh trúng Tần Phong và Liễu Nguyên.

Nhưng Liễu Nguyên vẫn cảm thấy run sợ, bởi vì Liễu Nguyên biết dù là cao thủ có đẳng cấp như Liễu Nguyên nhưng nếu bị một đạo lôi điện đánh trúng thôi thì không c·hết cũng phải bị trọng thương.

- Thiên Địa Thần Thông - Vũ Thần Thông.

Trời đã đổ mưa. Cơn mưa rào như ông trời đang trút nước xuống trần gian.

Không chỉ có như vậy, cuồng phong vẫn gào thét, lôi điện vẫn nổ tung trời, trong những đám mây xuất hiện những vật thể lạ.

Nhìn kĩ những vật thể lại đó lại là những tảng thiên thạch đang b·ốc c·háy từ trên trời đang rơi xuống.

Vũ Thần Thông không chỉ có thể gọi ra cơn mưa bình thường mà còn có thể gọi ra Lưu Tinh Vũ ( mưa thiên thạch / mưa sao băng ).

Vốn tưởng rằng là một thần thông không có chút lực sát thương, Vũ Thần Thông bây giờ trong mắt Liễu Nguyên lại là thần thông có uy lực lớn nhất, lớn hơn cả Lôi Thần Thông.

Thế gian còn có ai có thể trực tiếp đón đỡ được một chiêu này? Vậy mà đây vẫn chưa phải là điểm cuối trong ma công của Tần Phong.

- Tuyệt chiêu vô địch của ta, Ma Huyệt Thần Thông.

Chỉ thấy xung quanh người Tần Phong xuất hiện những vòng xoáy tử hắc sắc.

Những vòng xoáy này có sức hút cực mạnh, có thể thôn phệ mọi thứ ở xung quanh, xé rách không gian xung quanh.

Chỉ thấy ngay cả thiên thạch từ trời rơi xuống, rơi trúng vào vòng xoáy, thiên thạch vậy mà không thể xuyên qua, mà lập tức tan biến, bị vòng xoáy hấp thụ triệt để.

Trời ơi, vòng xoáy tử hắc sắc do ma lực tạo thành đó chính là cánh cổng dẫn tới địa ngục u tối sao? Cảm xúc trong lòng Liễu Nguyên lúc này không thể nào sử dụng từ kinh sợ để miêu tả được nữa rồi.

Tần Phong vậy mà vẫn chưa dừng lại, hắn đưa nắm đấm, đấm thẳng lên trời.

Trong các vòng xoáy tử hắc sắc lại xuất hiện những thiên thạch bay ra, bay thẳng lên trời, v·a c·hạm với những tảng thiên thạch từ trên trời rơi xuống.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.