Khống Thiên Ma Công

Chương 48: Bằng Hữu Tốt Nhất – Đối Thủ Mạnh Nhất



Chương 48: Bằng Hữu Tốt Nhất – Đối Thủ Mạnh Nhất

Đao của Tần Phong rung lên một cái, vô số đao kình đỏ như máu liên miên phát ra, vừa xuất đao đã là đao chiêu mạnh nhất – Huyết Mãn Nhân Gian.

Liễu Nguyên bất ngờ khi Tần Phong không để hắn chuẩn bị mà đã động thủ, liên tục lui lại, hoành đao trước ngực, che chắn đao kình từ Tần Phong.

Đao chiêu của Tần Phong vẫn chưa tận, đao khí che phủ toàn bộ không gian, khiến cho không gian nơi đây tràn ngập huyết ảnh, xen lẫn trong đó là những làn hắc khí đang biến hoá thành những bóng quỷ hung tợn.

Liễu Nguyên sau khi lui lại bảy bước, đã có thể xoay đao phản công lại, đao kình bá đạo tung hoành khắp mười trượng quanh thân Liễu Nguyên, vừa phòng thủ thế công của Tần Phong, vừa t·ấn c·ông đến Tần Phong.

Hai bên giao chiêu, tuy Tần Phong nắm thế chủ động, nhưng Liễu Nguyên công thủ nhịp nhàng, tạm thời lợi thế vẫn chưa nghiêng về bên nào.

Những người khác đều đã lui ra đến khu vực an toàn, không để ảnh hướng đến trận đấu của hai thanh niên tuyệt thế.

Liễu Nguyên đã vào tuyệt thế bảng, công lực đã đột phá, một lần nữa vượt qua Tần Phong, dần dần lấy lại thế chủ động từ trong tay Tần Phong.

Mộc đao vung lên rồi chém xuống, một con hung thú toàn thân rực lửa, gương vuốt lao thẳng tới chỗ Tần Phong, không gian bị bao phủ bởi Huyết Mãn Nhân Gian theo hướng tới của hung thú mà sụp đổ.

Tần Phong lấy Khống Thiên Ma Công làm căn cơ để thôi động Huyết Ảnh Đao Pháp, đã vượt qua toàn bộ những tiền nhân trước đó, Huyết Mãn Nhân Gian cũng có biến hoá vượt trội so với chiêu thức gốc ban đầu.

Hàng ngàn bóng quỷ tụ lại hoá thành quỷ vương khổng lồ tay cầm huyết đao, vung ma đao chém thẳng về phía hung thú.

Hung thú cùng quỷ vương lao thẳng vào nhau, chỉ xét về thanh thế thì không bên nào thua bên nào, còn xét về sức mạnh, hung thú đã vượt trội quỷ vương, móng vuốt hạ xuống đã làm quỷ vương tan biến, tiếp tục lao đến vò lấy Tần Phong, ép Tần Phong dù đã dơ đao lên đỡ cũng vẫn bị đầy lùi lại một thước.

Vẫn chưa chịu thua, Tần Phong kết hợp Huyết Ảnh Đao Pháp cùng với Phong Thần Thông, từng cơn lốc đao khí màu máu vây lấy Liễu Nguyên.

Trong trung tâm những cơn lốc này, dường như còn ẩn hiện những bóng quỷ cầm đao, dường như chúng đều có linh tính, đang tự mình điều khiển những cơn lốc này.

Đứng trước hung chiêu, gương mặt của Liễu Nguyên vẫn điềm tĩnh, khi luyện Liễu Diệp Bá Đao, hắn cũng đã từng vung đao chém lốc, biết rằng mỗi một cơn lốc đều có yếu điểm của nó, chỉ cần nắm được yếu điểm đó, thì có thể phá được.

Vận khí hộ thể toàn thân, tuy không bằng các loại thần công hộ thể trong giang hồ, nhưng cũng đủ để Liễu Nguyên có thể tiếp cận những cơn lốc này gần hơn.

Từng đao, từng đao của Liễu Nguyên chém ra, không phải chỉ là hoá giải những cơn lốc huyết sắc của Tần Phong, mà còn đổi chiều những cơn lốc này, quay ngước về t·ấn c·ông Tần Phong.

Lốc xoáy đương nhiên là đi càng xa càng lớn mạnh, lại có thế sự gia trì của công lực Liễu Nguyên, khi quay ngược về phía Tần Phong, nó đã mạnh lên gấp nhiều lần.

Tần Phong vậy mà cũng không thèm tránh né, dựa vào Phong Thần Thông bảo vệ, để mặc những cơn lốc này lao thẳng vào người.

Toàn thân Tần Phong bị đao khí cắt qua đẫm màu, tuy nhiên hắn vẫn cứ để mặc cho những cơn lốc này tụ lại bên hắn.

Ma khí bốc lên, những v·ết t·hương trên người Tần Phong nhanh chóng lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Những cơn lốc đã dung hợp lại làm một, tuy ban đầu càng lúc càng suy yếu, nhưng Tần Phong sau khi kiểm soát được nó, lại dựa vào Phong Thần Thông, khiến cho cơn lốc này càng lúc càng lớn mạnh hơn.

Thiên địa liên tục biến đổi theo sự tăng tiến sức mạnh của cơn lốc khổng lồ.



Tần Phong dùng Phong Thần Thông phi thân về phía Liễu Nguyên, c·ơn l·ốc x·oáy khổng lồ lấy Tần Phong làm trung tâm cũng đi theo.

Lúc này, sức mạnh của c·ơn l·ốc x·oáy này tưởng chừng như đã có thể hủy diệt cả thiên địa, cuốn bay tất cả mọi thứ trên đường mà nó đi qua.

Liễu Nguyên thấy vậy cũng không lùi bước, tập trung công lực vào tay phải, mộc đao rực lửa, một đao chém ra, uy lực càng đi xa càng lớn mạnh, đao kình chém thẳng hướng Tần Phong đang lao đến.

Liễu Diệp Bá Đao quá mức bá đạo, đao kình vậy mà có thể xuyên thẳng qua c·ơn l·ốc x·oáy có sức mạnh hủy thiên diệt địa, mà không hề suy yếu, bắt ép Tần Phong phải dừng lại thế công để phòng thủ.

Bảo đao trong tay Tần Phong vung lên, còn chưa kịp phát lực, đã bị đao kình của Liễu Nguyên chém gãy, Tần Phong bị đẩy lui về sau, c·ơn l·ốc x·oáy khổng lồ từ từ bị tiêu tán.

Liễu Nguyên lại không thừa thế t·ấn c·ông, ngược lại là quay người lao đi.

Tần Phong thấy Liễu Nguyên bỏ đi, cũng lập tức đuổi theo, trên tay vẫn cầm theo tàn đao bị Liễu Nguyên chém gãy.

Hai tuyệt thế cao thủ lao đi nhanh như lưu tinh, bỏ xa những người đang đuổi theo để quan chiến.

Liễu Nguyên lao đi, đến một nơi chắc chắn không có người sinh sống và đi lại, mới chịu hạ thân dừng lại.

Tần Phong thấy Liễu Nguyên dừng lại thì cũng dừng lại theo, đứng đối diện Liễu Nguyên cách mười bước chân.

Hai người bằng hữu nhìn nhau không nói, Liễu Nguyên mìm cười với Tần Phong, nụ cười này làm cho Tần Phong cảm thấy lòng nhẹ nhõm, hắn hiểu rằng Liễu Nguyên không hề oán giận hắn sau lần bị hắn đánh trọng thương.

Cả hai đều muốn nói với nhau rất nhiều điều, nhưng cả hai đều không biết phải mở lời ra làm sao, chỉ có thể dùng ánh mắt và nụ cười để thể hiện suy nghĩ trong lòng.

Ấy vậy mà cả hai người đều hiểu được suy nghĩ ở trong lòng đối phương.

Đợi đến khi những người khác đã đuổi đến nơi, Tần Phong cùng Liễu Nguyên lại tiếp tục động thủ.

Đao của Tần Phong đã gãy, Liễu Nguyên rút thanh mộc đao còn lại của mình ném sang cho Tần Phong.

Tần Phong không ngần ngại buông rơi tàn đao ở trong tay, tiếp nhận lấy mộc đao của Liễu Nguyên ném cho.

Khung cảnh trước mắt hai người như biến đổi, biến thành nơi hậu sơn Liễu Diệp Sơn Trang, phía sau rừng cây liễu.

Đối thủ ở trước mắt vẫn không thay đổi, vẫn là người đó, nhưng cả hai đối thủ không còn là tiểu nam hài năm xưa nữa, hiện tại cả hai đều là hai tuyệt thế cao thủ đứng đầu trong giang hồ.

Tần Phong dung hợp Thần Phong Đao Pháp, Huyết Ảnh Đao Pháp cùng với Phong Thần Thông và Băng Thần Thông của Khống Thiên Ma Công.

Đao xuất ra vừa nhanh, vừa hiểm, vừa lạnh lẽo vô tình, toàn bộ không gian giống như bị phong tỏa bởi một lớp băng mỏng màu máu.

Đao của Liễu Nguyên thì ngược lại hoàn toàn, vừa trầm ổn, vừa vững chắc, lại rực lửa và hữu tình.



Cả hai tuyệt thế cao thủ trong chớp mắt đã giao thủ hàng chục chiêu, thân pháp của Tần Phong cực kì nhanh, như hóa thành một cơn gió di chuyển không ngừng, khiến những người quan chiến bên ngoài không thể nhìn thấy chân thân của hắn.

Liễu Nguyên tuy đứng im một chỗ, mộc đao rực lửa tưởng như chậm lại biến hóa cực kì nhanh, dần dần cũng che đi thân ảnh của hắn.

Khi hai người giao thủ hơn một trăm chiêu, những người quan chiến bên ngoài chỉ còn nhìn thấy ý cảnh do hai người tạo ra mà thôi.

Không gian bị băng phong lạnh lẽo, mặt đất phủ đầy hồng sương, hồng tuyết cũng đang liên tục rơi xuống.

Bên trong không gian này, lại có một con hung thú toàn thân rực lửa đang tung hành giữa một đám khô lâu cầm đao.

Không biết là qua bao lâu, cũng không biết hai thanh niên tuyệt thế đã giao thủ được bao nhiêu chiêu. Chỉ thấy bất chợt, con hung thú giống như ngửa mặt lên trời, gào lên một tiếng, không gian xung quanh giống như sụp đổ, bóng hình hung thú biến mất, thân ảnh của Liễu Nguyên hiện ra, hàng ngàn khô lâu biến mất, Tần Phong cũng thổ huyết b·ị đ·ánh bay đi, trên thân còn xuất hiện một vết chém dài.

Quả nhiên, cao thủ so chiêu, công lực cao thấp vẫn quyết định kết quả. Liễu Nguyên công lực vẫn là cao hơn Tần Phong.

Nhưng lại thấy Tần Phong tuy b·ị t·hương thổ huyết, khóe miệng của hắn vẫn mỉm cười, bởi vì đao ý của hắn vẫn chưa tận.

Tuy không gian giống như vỡ nát, sụp đổ, nhưng những bông tuyết mang màu đỏ tươi vẫn không ngừng rơi xuống. Khi Tần Phong ngã người xuống đất, những bỗng tuyết này đột nhiên nổ tung, vô số đao kình từ đó phát ra, giống như một cơn bão, lao về phía Liễu Nguyên.

Nói ra thì dài, nhưng thực tế lại đang diễn ra rất nhanh, đao chiêu của Liễu Nguyên đã tận, không còn kịp để chống đỡ hay né tránh đòn này của Tần Phong nữa rồi.

Bão đao chém qua người Liễu Nguyên, nếu không phải nhờ công lực thâm hậu, chống đỡ lại đao khí, sợ rằng hắn cũng đã trọng thương, hiện tại trên người hắn lại chỉ xuất hiện những vết xước nhỏ, thương thế ngoài da không đáng bận tâm.

Tần Phong thôi động ma công, ma khí bốc lên, thương thế trên người cũng nhanh chóng biến mất, đứng lên nhìn Liễu Nguyên cảm thán nói:

-Cho dù đã luyện thành Huyết Ảnh Đao Pháp, thậm chí là vượt qua giới hạn của đao pháp, nhưng đao pháp của ta vẫn mãi không theo kịp được đệ.

Liễu Nguyên lại lắc đầu, nói:

-Nếu không phải dựa vào công lực bá đạo, người thua có lẽ là đệ chứ không phải huynh.

Tần Phong ánh mắt mang theo sự thăm dò, nhìn sâu vào đôi mắt của Liễu Nguyên, thâm ý nói:

-Có thật vậy không? Sao ta vẫn cảm thấy như là đệ vẫn đang nương tay với ta.

Tần Phong chỉ tùy tiện nói ra, nhưng lại vô tình nói trúng sự thật.

Đúng là Liễu Nguyên đã dốc hết công lực cùng với sử hết đao chiêu của Liễu Diệp Bá Đao.

Nhưng như vậy vẫn chưa phải là giới hạn của Liễu Nguyên hay Liễu Diệp Bá Đao, đó chỉ là giới hạn của cảnh giới Mộc Đao bên trong Liễu Diệp Bá Đao mà thôi.

Bên trên cảnh giới Mộc Đao vẫn còn một cảnh giới nữa, chỉ là chưa phải lúc sinh tử tồn vong, Liễu Nguyên sẽ không bao giờ thi triển ra cảnh giới đao pháp này, bởi vì đây là bí mật của Liễu Diệp Sơn Trang.

Thấy Liễu Nguyên tiếp tục phủ nhận, Tần Phong cũng không quan tâm đến vị bằng hữu này có nói thật hay không, mà lại ném mộc đao trở lại cho Liễu Nguyên, lần này chỉ sử dụng Khống Thiên Ma Công để giao thủ.

Cả hai người lại tiếp tục giao thủ, bắt đầu là những đao chiêu đơn gian so đấu với nhập môn ma công.



Sau đó lại là đao khí tung hoành phá hết tất cả Thiên Địa Thần Thông.

Chỉ đến khi Ma Huyệt Thần Thông hiện thế, Liễu Nguyên mới là người bị áp đảo bởi Tần Phong.

Cuối cùng, kết quả cũng giống như lần Tần Phong cũng Bá Đao – Liễu Đỉnh so đấu ở vùng núi Trúc Lâm Tự.

Tần Phong chịu một đao Bá Tuyệt Nhân Gian, nhưng lại nhờ ma thể tự động hồi phục mà không sao.

Còn Liễu Nguyên, trọng thương bởi lưu tinh vũ rơi xuống từ trên trời và bắn ra từ ma huyệt.

Nhận xét của Giang Hồ Long Hổ Bảng từ sau trận đấu của hai người:

-Nếu chỉ xét riêng về đao pháp, cả đời Tần Phong chưa chắc đã có thể đuổi kịp được Liễu Nguyên.

-Nhưng nhờ có ma công thần kì, Tần Phong không hổ danh là Võ Lâm Chí Tôn, ngoài Phổ Đức Thần Tăng đã rút khỏi ân oán giang hồ, giang hồ thiên hạ không người nào có thể đánh bại.

Nhưng đó là chuyện của lần xuất bản sau này của Giang Hồ Long Hổ Bảng. Hiện tại, mọi người cùng nhau trở về, cùng nhau uống rượu, cùng nhau trò chuyện.

Tần Phong một tay nắm chặt lấy tay của Dương Như Hoa, một tay nâng ly rượu lên, hướng Liễu Nguyên nói:

-Liễu đệ, thật là có lỗi quá, lúc ta thành thân quá gấp, không kịp mời đệ cùng những bằng hữu khác đến tham dự.

Nhắc đến chuyện này, Tần Phong vẫn không khỏi không xấu hổ, nếu không phải ngày đó hắn nhập ma, điên cuồng đánh trọng thương Liễu Nguyên, làm sao lại có thể không xấu hổ không dám đối diện với Liễu Nguyên suốt một thời gian.

Liễu Nguyên như không quan tâm, vô cùng hào sảng, dơ ly rượu của mình lên, chạm ly với Tần Phong:

-Vậy ly rượu này là đệ chúc mừng hạnh phúc của Tần huynh cùng tẩu tẩu.

Cả hai người cạn ly, hai cặp mắt lại nhìn thẳng vào nhau, thâm tình, Tần Phong nói:

-Mãi mãi là huynh đệ!

Liễu Nguyên cũng nói:

-Mãi mãi là huynh đệ!

Cả hai cùng nhau uống rượu, vui vẻ trò chuyện, những câu chuyện giang hồ, những câu chuyện đời thường hàng ngày, cùng nhau nói về lý tưởng của nhau.

Liễu Nguyên chỉ mong thiên hạ thái bình, sau đó cùng với Lý Minh Ngọc thành thân, cùng nhau sống những ngày tháng yên bình bên con cháu.

Còn Tần Phong, hắn phải đi tìm gia gia của hắn, phải trả thù cho Thần Phong Tiêu Cục.

Còn hoài bão của bao thanh niên là nổi danh thiên hạ, cả hai thanh niên tuyệt thế này đều đã làm được rồi, đều đã không còn quan tâm đến nữa rồi.

Giang hồ thiên hạ hiện nay, cùng thế hệ với hai người, cho dù tính cả Tiểu Độc Thần, hai người vẫn cho rằng, người bằng hữu tốt nhất này của mình, mới chính là đối thủ mạnh nhất của mình.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.