Nguyên nhân nằm ở đâu ? theo Minh thì nằm ở hai sự kiện chính.
Thứ nhất là c·hiến t·ranh bán đảo Triều Tiên, Triều Tiên thắng trận, Hàn Quốc thua trận.
Vì sao có sự thay đổi này ? là bởi thay vì liên quân Trung – Xô tham dự chiến trường Triều Tiên thì trong liên quân còn có thêm Việt Nam, gọi là khối anh em Xã Hội Chủ Nghĩa.
Cho nên, Hàn Quốc cùng Triều Tiên thống nhất, toạ thành một quốc gia mới gọi là Cao Ly.
Người Mỹ thua trận ở bán đảo Triều Tiên cũng dẫn đến vị thế của khối Xã Hội Chủ Nghĩa tăng mạnh cũng dẫn đến . .. Chiến Tranh Lạnh kéo dài.
Chiến Tranh Lạnh cũng chính là sự kiện thứ hai thay đổi thế giới.
Trong ký ức của Minh, Chiến Tranh Lạnh chỉ kéo dài đến năm 1991 sau sự kiện Liên Xô sụp đổ nhưng tại thế giới này, Chiến Tranh Lạnh kéo dài đến năm 1997 mới kết thúc, sinh sinh kéo dài 6 năm.
Điều này đồng nghĩa với Liên Xô sống thêm 6 năm mới sụp đổ.
Liên Xô sụp đổ mới dẫn đến toàn bộ các quốc gia có thể ‘thở’ một hơi dù sao cũng không còn lo lắng có WW3.
Có trời mới biết thời kỳ Chiến Tranh Lạnh kéo dài thêm thì việc gì sẽ xảy ra.
Mà cũng bởi Liên Xô sụp đổ, thế giới đã lạnh quá lâu mới dẫn đến càng cần ‘nóng nhiệt’.
Văn hoá Á – Âu cần giao thoa, châu Âu cùng phương Tây phải tìm thị trường mới, châu Á cũng muốn vươn ra ngoài cho nên lại có rất nhiều đạo luật được thông qua ví như luật thông thương, luật bản quyền.
Nếu như trong ký ức của Minh, luật bản quyền chỉ coi như cho có thì tại ký ức của Cao Thanh Minh, luật bản quyền cực kỳ nặng, hầu hết quốc gia đều sẽ coi trọng bản quyền, coi trong luật sở hữu trí tuệ bao quát cả Trung Quốc cùng Việt Nam.
Có lẽ cũng bởi luật bản quyền được coi trọng, càng bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ càng kích phát tiềm lực của con người, khoa học kỹ thuật của trái đất lập tức có những bước tiến tương đối vượt trội.
Đáng lý ra, Chiến Tranh Lạnh kéo dài thêm 6 năm thì rất nhiều ban ngành khoa học kỹ thuật phải b·ị đ·ánh lùi đi 6 năm mới đúng vì sao thời kỳ đó không có gì quan trọng bằng kỹ thuật quân sự tuy nhiên sau khi Chiến Tranh Lạnh kết thúc, khoa học kỹ thuật lại có thể đuổi kịp trái đất ở cùng thời kỳ của Minh, đây không thể bảo là chậm được, cũng phải quy công cho ‘luật bản quyền’ cùng ‘luật sở hữu trí tuệ’.
Tất nhiên mọi việc cũng không đơn giản như thế.
Liên Xô nói đúng ra cũng không phải là sụp đổ mà là giải thể.
Thoạt nghe thì cũng giống nhau nhưng về bản chất khác biệt, sụp đổ là Liên Xô thật sự không chịu được mà trên thực tế ở đây là Liên Xô chủ động giải thể.
Nguyên do thì có nhiều lắm nhưng một đứa bé mới 16 tuổi như Cao Thanh Minh sao biết được ?.
Liên Xô sụp đổ tạo nên nước Nga cùng . . . khối liên minh Đông Âu (SEV)
Khối liên minh Đông Âu không so sánh được với khối Nato nhưng cũng coi như đủ để chia đôi châu Âu, đủ để kiềm chân khối Nato.
Cũng bởi khối liên minh Đông Âu sinh ra, ở Trung Đông cũng có biến động ví dụ như Trung Đông cũng có khối liên minh quân sự cùng kinh tế riêng gọi là Liên Minh Các Quốc Gia Hồi Giáo (OIC).
Trung Đông có lẽ vẫn sẽ loạn nhưng tại thế giới này Trung Đông đoàn kết hơn nhiều.
Chiến Tranh Lạnh kết thúc, thế hai cực tan rã nhưng lại chia thế giới thành càng nhiều cực cho nên mới càng cần toàn cầu hoá, càng cần các ‘cực’ hợp tác với nhau.
Toàn cầu hoá ở đây không chỉ là kinh tế mà còn là văn hoá, là đủ loại vấn đề.
Nước Mỹ vẫn là quốc gia mạnh nhất thế giới nhưng tầm ảnh hưởng của nó vẫn không sánh được với ký ức của Minh.
Liên Xô tuy sụp đổ nhưng nước Nga lúc này vân có thể coi là đệ nhị thế giới.
Trái đất vẫn là trái đất nhưng thế giới này đã không còn quá giống thế giới mà Minh biết, ít nhất là . . . càng thêm cân bằng.
Mỹ - Nga – Nhật – Đức – Trung – Anh – Pháp - Ấn Độ - Canada – Ý – Tây Ban Nha – Việt Nam – Brazil – Indonesia – Cao Ly.
Đây có thể coi là 15 nền kinh tế lớn nhất thế giới này vào năm 2000.
Đây không chỉ là từ những gì Cao Thanh Minh được học trên trường mà còn là cha hắn – ông Cao Đức Cẩm trong lúc vô tình tự mình so sánh một chút.
Thân là cục trưởng cục quản lý xuất nhập khẩu, lời nói của ông Cẩm đương nhiên có giá trị tham khảo, ít nhất chính xác hơn khá nhiều các bảng xếp hạng mà Cao Thanh Minh có thể tìm được trên mạng.
_ _ _ _ _ _
“Tại thế giới này chỉ sợ quyền lực của ông Cẩm càng cao dù sao toàn thế giới đang tiến hành toàn cầu hoá, trở thành thứ trưởng bộ kinh tế thì quyền lực của gia đình ông Cẩn còn phải vượt xa trong phim”.
“Càng đáng nói là bản thân Cao Thanh Minh, nếu không có gì thay đổi chỉ sợ Cao Thanh Minh mới là người lầm đường lạc lối”.
Minh ngồi dậy, hắn đêm nay ngủ không được.
Hiện tại vẫn đang là nghỉ hè, cho dù thức nguyên một đêm cũng không ảnh hưởng gì, ‘mẹ’ hắn cũng sẽ không đi đánh thức hắn.
Tiến tới bàn học của mình, Minh tìm tòi một hồi sau đó lục được quyển sách lịch sử, hắn bắt đầu . . . đọc sách.
Đây là thói quen của Minh kiếp trước, đọc sách giúp hắn tĩnh tâm.
Một bên đọc sách, một bên Minh tự xem xét lại bản thân mình hay đúng hơn là . . Cao Thanh Minh.
Cao Thanh Minh chưa đến mức phá gia chi tử nhưng tuyệt không phải đứa trẻ ngoan ngoãn gì.
Cao Thanh Minh dẻo miệng cực kỳ đã thế còn sáng sủa đẹp trai, làn da trắng bóc, thân hình cao ráo, chỉ từ ngoại hình đã có thể rất dễ dàng lấy lòng người khác.
Hắn rất được lòng cha mẹ, được lòng họ ngoại, họ nội thậm chí là được lòng cả những người chiến hữu chí cốt của cha hắn.
Việt Nam tại thế giới này không có c·hiến t·ranh chống Mỹ, cũng không có c·hiến t·ranh biên giới phía Bắc với Trung Quốc hoặc v·a c·hạm với Campuchia nhưng . . . có c·hiến t·ranh biên giới Cao Ly.
Ông Cẩm cùng một đám chiến hữu chính là tham dự sự kiện này.
Ông Cẩm có 3 người chiến hữu vào sinh ra tử cực kỳ thân thiết.
Người đầu tiên là Viện Trưởng Viện Kiểm Sát Nhân Dân Thành Phố Hà Nội, Lê Đức Minh tức chú Minh.
Người thứ hai là Giám Đốc Công An Thành Phố Hà Nội, thiếu tướng Chu Văn Hoà tức chú Hoà.
Người cuối cùng là chủ tịch ngân hàng Phúc Tài, một trong những ngân hàng lớn nhất Hà Nội, ông Trương Ngọc Trác tức chú Trác.
Nếu như trong phim Cao Thanh Lâm được các chú yêu thích thì hiện tại đến phiên Cao Thanh Minh, hắn được các chú coi như con cháu trong nhà.
Đến ngay cả thiếu tướng bộ công anh như ông Chu Văn Hoà cũng nghĩ Cao Thanh Minh là đứa trẻ ngoan đủ để thấy Cao Thanh Minh ‘giả bộ’ tốt ra sao, hình tượng trong mắt người lớn tốt thế nào.
Thực tế thì Cao Thanh Minh quen biết với hầu hết các công tử, tiểu thư đất Hà Thành hoặc xung quanh các tỉnh khu vực miền Bắc.
Các tụ điểm ăn chơi ở Hà Thành, Cao Thanh Minh đi qua cả.
Hắn năm nay 16 tuổi nhưng năm 15 tuổi đã thường xuyên đi Bar, 14 tuổi đã ôm ấp bạn gái.
Ở trường Cao Thanh Minh đóng mác con ngoan trò giỏi nhưng ra khỏi trường thì lại phách lối cực kỳ, quen biết không thiếu ‘anh em xã hội’ chuyên môn khi nam phách nữ thậm chí bên người cũng chưa từng thiếu . . . bạn gái.
Nhà họ Cao cũng không tính là thế gia đại tộc gì nhưng cả cha cùng mẹ hắn đều làm ở cục quản lý xuất nhập khẩu, chức vị có thể chưa quá cao nhưng quyền lực lớn lắm.
Cao Thanh Minh không cần chủ động kết giao với đám con cháu nhà giàu đất Hà Thành thì đám này cũng tự kết giao với hắn, lại thêm Cao Thanh Minh xác thật đẹp trai cho nên nhân duyên trong vòng tròn càng tốt.
Làm Cao Thanh Minh im lặng là . . . trong một đám ‘hồ bằng cẩu hữu’ của hắn có một người anh em tốt họ Phan, tên Hải.
Phan Hải kém Cao Thanh Minh một tuổi, đứa 84 còn đứa 85 tuy nhiên không ảnh hưởng hai đứa chơi với nhau.
Một đứa có khuynh hướng b·ạo l·ực, một đứa . . . cũng không khác gì mấy, ngưu tầm ngưu mã tầm mã thôi.
Cao Thanh Minh cũng chỉ biết nhà Phan Hải rất có quan hệ trong giới xã hội đen nhưng cũng không để ý quá nhiều nhưng Minh lại tuyệt không nghĩ vậy.
Hắn hiện tại xuyên đến Chạy Án, đã thế khả năng cao còn thông luôn sang . . . Người Phán Xử.
“Con mẹ mày Phan Hải”.
Minh nghĩ đến Phan Hải, không nhịn được mà chửi bậy.
Không phải thì thằng em này tương lai sẽ liên luỵ hắn mà ngay hiện tại cũng bắt đầu liên luỵ Cao Thanh Minh.
Lý do ? lý do là khoảng tháng trước khi Cao Thanh Minh biết điểm thi cấp 3, hắn rủ một đám bạn bè đi ăn tiệc.
Phan Hải khi đó ra chủ ý, dẫn Cao Thanh Minh cùng một đám bạn bè đi đến quán Quê Hương.
Quán nghe tên thì ‘phèn’ nhưng quán này được cái yên tĩnh thậm chí là . .. người lạ cấm vào, thoải mái cho đám cậu ấm cô chiêu vui vẻ cuồng hoan, ai cũng không biết bên trong xảy ra cái gì.
Cũng tại quán Quê Hương, Cao Thanh Minh quen được ông chủ nhà hàng này, gọi . .. Tony Nguyễn, một Việt kiều gốc Pháp.
Cao Thanh Minh cũng không nghĩ nhiều nhưng khi thay Minh vào đấy, hắn không chửi thằng em Phan Hải mới là có vấn đề.
Tony Nguyễn chính là người chủ đạo đưa Cao Thanh Lâm vào con đường tội lỗi, con đường nghiện ngập, một trong những ông trùm thế giới ngâm của chạy Án.
Tony Nguyễn rất hào sảng mà ‘miễn phí’ toàn bộ chi tiêu đêm hôm đó của đám người Cao Thanh Minh cho nên rất được lòng Cao Thanh Minh, hai người cũng sớm lưu lại số liên lạc.
Tony Nguyễn còn nói với Cao Thanh Minh, bảo hắn chỉ cần muốn bất cứ lúc nào cũng có thể mang bạn bè đến đây, đều được chiết khấu 30% chi phí, Cao Thanh Minh nghe xong đương nhiên vui vẻ đồng ý.
Nhưng mà Minh . .. tuyệt không muốn đến quán Quê Hương bởi vì hắn biết Tony Nguyễn có chơi Heroin.
Hắn chơi . . thì cũng kệ hắn, đừng kéo Minh chơi theo là được, vấn đề là thằng cha này ưa thích lắp Camera kín, ưa thích quay chụp lại khách nhân thậm chí dùng đó làm bằng chứng uy h·iếp khách nhân.
“Cũng may đối phương chưa phát rồ đến mức đưa Heroin cho thằng bé tuổi 16 đi hút”
“Cũng may Cao Thanh Minh không quá điên cuồng ở trong quán Quê Hương, cùng lắm hôn môi, ôm eo, bóp v·ú gì gì đó thôi, chưa từng cởi đồ, chưa từng chơi c·hất k·ích t·hích thậm chí . .. không uống rượu”.
Cao Thanh Minh xác thật không uống rượu bởi vì chỉ cần uống rượu tất nhiên có mùi, có mùi thì cha mẹ hắn sẽ biết, cái này . . đi ngược lại thiết lập nhân vật của Cao Thanh Minh cho nên hắn không chơi.
Không hút rượu, không h·út t·huốc, ở trước mặt cha mẹ vẫn cứ là con ngoan trò giỏi.
“Không cần nghĩ, trăm phần trăm Cao Thanh Minh sau này chính là nhân vật phản diện, đặt trong Seri Cảnh Sát Hình Sự thì chắc chắn đi tù, đi tù thậm chí còn là nhẹ có khi . . . xử bắn đến nơi”.
Minh ở trong lòng trầm xuống, hắn thích xem Cảnh Sát Hình Sự vì đây là seri phim ‘tinh phẩm’ hiếm hoi của phim truyền hình Việt Nam nhưng lại tuyệt không muốn làm phản diện trong dạng phim này.
Ở trong dạng seri này, phản diện cực kỳ thảm, tuyệt không có cơ hội lật bàn, Mafia cũng được, trùm khủng bố cũng thế, t·ội p·hạm quốc tế cũng vậy, kết quả đều không khác mấy.
Cảnh Sát Hình Sự ở trong những seri này chính là vô đối, không thể thua.
Minh tuy không có tham vọng gì quá lớn nhưng mà . . . hắn cũng không muốn chơi một trò chơi chắc chắn phải thua đúng không ?.