Thâm Uyên Võ Đạo

Chương 22: Thổ Lưu Tạo Sinh Ấn; Võ điển



Chương 22: Thổ Lưu Tạo Sinh Ấn; Võ điển

Bên trong khuôn viên, Mặc Tân hai tay kết ấn.

Mỗi lần hắn đổi một ấn, ánh sáng trên bốn tấm bùa càng thịnh vượng, gió bắt đầu ầm ầm đi khắp trang viên.

Thiếu niên kết ấn nhăn mày, lại hô:

"Khải."

"Cung."

"Trấn."

"Hợp."

Mặc Tân hắn không những muốn bày trận, mà còn muốn thay đổi phong thủy của Mặc gia.

Lợi dụng thiên địa chi thế tạo khung, lấy tinh huyết làm tế, đoạt thiên địa chi linh làm nguồn, từ đó lập ra cực phẩm phong thủy chi thế.

Từ nay con cháu Mặc gia sẽ không ngừng sinh ra người tài giỏi, nếu là người thường, vậy thì là nhân gian đại thiện.

Nếu là võ giả, thành tựu chắc chắn không thấp. Kéo dài gia tộc đến đời đời kiếp kiếp.

Trong công việc, Mặc gia sẽ luôn luôn thuận lợi kiếm được tài phú, dễ dàng đạt được cơ duyên…

Lúc đầu, hắn còn chưa muốn nhanh như vậy cải tạo lại địa thế của Mặc gia. Vì điều này gây ra động tĩnh rất lớn.

Mọi người phát hiện ra hắn làm, thì sẽ rất khó để giải thích. Mặc Tân có ý định đợi mình trở thành Linh cấp võ giả, rồi làm cũng không muộn.

Nhưng ai có mà ngờ, hắn bị Tứ di nương phát hiện việc mình đi dán phù bảo, may là mọi thứ đã tạm thời được giải quyết.

Nên hắn quyết định, không phải chờ. Hôm nay là ngày lành tháng tốt, trực tiếp làm luôn.

Từ nay, nơi đây sẽ là tổ địa của Mặc gia.

Gia tộc hùng mạnh Mặc gia vang danh khắp năm đại lục, lại chỉ bắt đầu từ một nơi bé nhỏ như vầy.

Mặc Tân đưa hai tay chụp xen kẽ vào nhau, hô to: "Thổ Lưu Tạo Sinh Ấn. Định."

Ngay tức khắc, tinh huyết hòa làm một với địa mạch bên dưới Mặc gia.

Một luồng khí lưu màu vàng như có như không được hình thành.

Chạy lên khỏi mặt đất, như tìm kiếm cái gì.

Sau đó luồng khí lưu màu vàng quấn quanh Mặc Kiên, Mặc Lương, Mặc Lan và cuối cùng là Mặc Tân.

Cả bốn người họ đều cảm giác được luồng khí cảm kỳ lạ này.



Đây chính là khí vận, độc thuộc về một mình Mặc gia khí vận.

Về sau, nó sẽ tồn vong cùng Mặc gia. Mạnh vì Mặc gia, yếu cũng vì Mặc gia.

Một lát sau, trận pháp hợp thành hoàn tất, quang mang của mấy tấm bùa đều nội liễm, ẩn vào trong mấy góc tường.

Dị tượng bên trong Mặc gia cũng dừng lại.

Lúc này đứng sau lưng Mặc Tân, Tống Tiểu Đồng cực kỳ kh·iếp sợ. Không tin vào mắt mình.

Thì ra đây mới chính là sức mạnh chân chính của võ giả. Hô phong hoán vũ, cải tạo thiên địa chi thế, đoạt thiên địa chi linh.

Bàn tay tinh tế không khỏi nắm chặt. Hai mắt chờ mong.

Đây là cơ duyên to lớn của Tống Tiểu Đồng ta, nhất định phải nắm chắc. Chỉ cần ta còn ở Mặc gia, khi đó con đường võ đạo của ta sẽ không bao giờ dừng lại.

Mặc Tân cả mình mồ hôi đầm đìa, đặt mông ngồi xuống đất. Lại cảm thấy có chút không thoải mái, thế là nằm luôn xuống nền đất.

Hắn cảm giác được mình tiêu hao có chút lớn, kinh mạch ẩn ẩn căng cứng.

Tinh thần hao tổn nghiêm trọng, Mặc Tân cảm giác đầu mình nặng như gánh một ngọn núi.

Đoạt thiên địa linh khí, cưỡng ép biến hóa thành sức mạnh của mình, từ đó tạo điều kiện để thi triển Thổ Lưu Tạo Sinh Ấn.

Cho nên có để lại một chút v·ết t·hương nhỏ.

Tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi hai ngày là mấy cái v·ết t·hương sẽ biến mất.

Không những thế, điều đó còn góp phần giúp cho kinh mạch của hắn được rèn luyện, sau này kinh mạch sẽ vững chắc hơn nhiều.

Nhẹ người là mọi thứ đã thành công rực rỡ. Tiến độ nhiệm vụ của ngày hôm nay vượt quá kỳ vọng.

Đưa nhãn cầu, ngắm trời xanh gió mát. Bỗng một người chen vào tầm nhìn của hắn. Chính là Tứ di nương.

Tống Tiểu Đồng chịu thua cái thằng nhãi này, "Mệt thì về phòng mà nằm. Nằm đây làm gì?!"

Mặc Tân vội vã đứng dậy, "Tứ di nương dạy phải. Vậy thưa ngài ta đi về."

Tống Tiểu Đồng gật đầu: "Nhớ thường xuyên qua thăm muội muội ngươi. Nàng rất thích ngươi a."

Mặc Tân nhanh chân chạy đi, "Vâng, ta sẽ ghi nhớ lời của ngài."

Thấy Mặc Tân đi xa, Tống Tiểu Đồng một mặt chờ mong: "Hi vọng ngươi sẽ không làm ta cược sai đi."

Về tới phòng, đóng cửa.

Mặc Tân thở phào nhẹ nhõm. Sau lưng hắn ướt nhẹp, những điều xảy ra vào sáng nay quả thực là ly kỳ.

Còn có quá nhiều thứ không hiểu. Ví dụ như mắc gì hắn chắp tay thề, dẫn đến tiếng sấm.



Điều này làm hắn hơi khó hiểu.

Chỉ là dùng võ đạo chi tâm để thề thôi mà, việc này dường như là xảy ra hằng ngày.

Nếu tên võ giả nào thề mà cũng có tiếng sấm, thì Thiên Cân giới từ lâu đã bị ô nhiễm tiếng ồn. Mỗi ngày trên trời không khi nào là thiếu tiếng sét.

Chắc là trùng hợp thôi.

Quan trọng là Tứ di nương, nàng ta tí thì hù mình hồn phi phách tán. May mà, đến cuối cùng, Tứ di nương bỏ qua.

Nếu các vị bảo, ngươi là một tên Chuẩn Đế cường giả, làm sao lại yếu đuối, không có đảm lượng như thế. Việc gì phải sợ, lao vào khô máu với nàng ta.

Vâng xin thưa hiện tại hắn chỉ là một người mới bước vào con đường võ đạo. Át chủ bài không có, chiến lực không mạnh, thử hỏi bị gác kiếm trên cổ có sợ hay không.

Tuy nhiên có tinh thần lực đạt đến Hồn cấp, nhưng nó chỉ giúp hắn tăng cường sức mạnh của các giác quan, cùng với sỡ hữu sự điều khiển tinh chuẩn đối với linh khí mà thôi.

Linh hồn dù cho có mạnh đến mức nào, nhưng một khi chưa tạo ra được ý hồn, thì gần như không có một tí ti sức sát thương nào cả.

Vì vậy có thể nói ngoài Chuẩn Đế trí nhớ và tầm mắt ra, thì hắn hoàn toàn không có thứ gì khác. À, một nửa Chuẩn Đế trí nhớ, vậy thì càng thảm.

Mặc Tân than vãn: "Sống càng lâu, càng s·ợ c·hết a."

Câu nói này thực sự rất hợp với bản thân hắn.

Đây không phải là điều tốt, ngươi có thể s·ợ c·hết, nhưng không được để cho nỗi sợ đó quá lớn.

Nó sẽ gây ảnh hưởng xấu đến võ đạo chi tâm của ngươi, từ đó rút ngắn tiềm lực của võ giả. Như vậy việc đó có ý nghĩa gì, chắc ai cũng biết.

"Làm sao cảm giác từ lúc trọng sinh đến giờ, ý chí không quá vững vàng.

Nhiều lần hiện ra tình trạng không kiểm soát được tâm lý của mình." Mặc Tân tự hỏi.

Mặc Tân suy đoán: "Là di chứng từ việc trọng sinh sao? Hay là do một phần bị mất trí nhớ?"

"Thôi được rồi, không ảnh hưởng lắm." Hắn bỏ đi mấy suy nghĩ trong đầu.

"Linh Nhi, có ngươi ở đấy không?" Mặc Tân hắng giọng, gọi người.

"Dạ có, thưa thiếu gia. Có chuyện gì vậy ạ?" Linh nhi lên tiếng, chạy vào phòng.

"Ngươi lại đây." Mặc Tân ngồi vào bàn lấy giấy bút ra, viết xuống một đơn thuốc.

Đưa cho Linh Nhi, "Ngươi giúp ta đến dược phòng, bảo Nhâm gia gia nấu cho ta một chén thuốc như trong tờ đơn này."

Tiểu nha hoàn trịnh trọng nhận lấy, tạm biệt tam thiếu gia, nhanh chân đi hướng dược phòng.



Sau đó Mặc Tân tiếp tục lấy bút, chấm mực viết lên một quyển sách trống.

Tựa đề là {Ngũ Hành Hóa Linh Quyết} một môn công pháp tu luyện.

Hắn đã nói là sẽ truyền cho tứ đệ một bộ công pháp, thì đây chính là thứ thích hợp nhất.

Đẳng cấp đạt đến Chính tông cấp. Là công pháp thành danh của Ngũ Hành Võ Đế, tồn tại gần như là mạnh nhất ở chín vạn năm trước.

Nếu không phải bị Trường Kiên Võ Đế đ·ánh c·hết, thì chắc chắn còn sống đến bây giờ.

Ngũ Hành đại đạo thế nhưng là, gần như bao hàm hầu hết các con đường võ đạo của võ giả trong thiên hạ. Cho nên người tu luyện đại đạo này nhiều vô số kể.

{Ngũ Hành Hóa Linh Quyết} trong đó chia ra phần chính tổng cộng là năm bộ Bàng môn cấp công pháp đại diện cho ngũ hành.

Theo thứ tự là:

{Chú Mộc Trường Thanh Quyết}.

{Thiên Thủy Tị Tâm Quyết}.

{Hỏa Bạo Thông Thiên Quyết}.

{Kim Cương Bất Bại Quyết}.

{Bá Sơn Trấn Ngục Quyết}.

Và một trang tổng cương công pháp để hợp nhất năm môn này lại. Phải tu luyện được cả năm bộ Bàng môn cấp thì mới tu luyện được {Ngũ Hành Hóa Linh Quyết}.

Ngoài ra còn có nhiều loại công pháp ngũ hành khác nữa, chỉ có điều là đẳng cấp thấp hơn Bàng Môn cấp mà thôi.

Giống như {Ám Ảnh Đao Kinh} nó cũng mang theo một bộ chiến kỹ và bí pháp tương thích nhất với công pháp.

Từ Hỏa Viên thân pháp, Xuân Thủy độn thuật, Ngũ Hành độn thuật…Thiên Viêm trảm, Kim Cương Chiến Thể, Thế Trọng Địa Chấn…Quy Thủy Liễm Tức Thuật, Bá Sơn Đao Pháp…

Là một bộ công pháp truyền thừa vô cùng đầy đủ. Thứ gì cũng không thiếu, có thể trực tiếp tu luyện đến Võ Đế.

Có thể nói {Ngũ Hành Hóa Linh Quyết} là một bộ võ điển truyền thừa đầy đủ chứ không đơn thuần là công pháp nữa.

Mặc Tân mang ra môn công pháp này là vì muốn bồi dưỡng Mặc gia trở thành võ đạo thế gia. Chân chính cường đại võ đạo thế gia.

Tu luyện là rất tốn kém tài nguyên, từ việc ăn uống để bảo trì cơ năng đến tài nguyên tu luyện để tiến giai. Không chỗ nào là không dùng tiền.

Bản thân hắn kiếp trước, thay đổi gia nhập nhiều phen thế lực, phục vụ cho họ để đổi lấy tài nguyên tu luyện, không gian sinh tồn.

Càng là cảnh giới cao, càng cần có thế lực đi kiếm tìm tài nguyên giúp mình. Chẳng lẽ ngươi muốn tự đi kiếm, vậy thời gian đâu mà tu luyện.

Hầu hết võ giả đạt đến cảnh giới nhất định đều sẽ có thế lực của riêng mình.

Dù cho là trước đây ngươi có là tán tu, nhưng đến một thời điểm nào đó ngươi sẽ buộc phải thành lập tông môn, hoặc gia tộc.

Thứ nhất, vì không muốn bôn ba khắp nơi, cực khổ tìm kiếm tài nguyên. Nhìn xem sắc mặt của các thế lực khác mà sinh tồn.

Thứ hai, vì không muốn bị gọi là cái đồ tán tu, cái đồ quê mùa.

Không muốn con cháu của mình sau này cũng giống như mình nên càng phải cố gắng, nhất định phải tìm được nơi nào đó để an cư lạc nghiệp.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.