Bị Bán Sang Cao Miên, Ta Triệu Hồi Tổ Chức Áo Đen!

Chương 53: Xác định mục tiêu, huyện Bakat.



Chương 53: Xác định mục tiêu, huyện Bakat.

Đúng, chính là cận thị.

Phải biết, báo cáo công việc của thuộc hạ được gửi tới liên tục, trong số đó Gin còn đỡ, chữ ít nhưng ý nhiều.

Mấy người còn lại như Vodka, Hara hay Akatsu thì mỗi lần gửi là cả chục MB dữ liệu, đọc tài liệu trên điện thoại đúng là muốn mù con mắt, giờ đây cuối cùng cũng có máy tính để sử dụng.

"Boss, ngoài máy tính, Vodka còn cho người gửi kèm một con chip"

"Chip đâu?"

"Tôi đã gắn vào máy tính"

"Ừm"

Trần Diện nhẹ gật đầu, không nói gì thêm mà mở máy tính lên, nhanh chóng tìm thấy rồi khởi động một phần mềm có icon hình quạ đen đập cánh.

Đây chính là mạng lưới dữ liệu của tổ chức mà Vodka cùng Hara đang cùng xây dựng, mặc dù hiện tại chỉ được mỗi cái khung còn thiếu rất nhiều chức năng so với phiên bản gốc, nhưng nếu xét về mức độ bảo mật thì tuyệt đối không kém.

Không chỉ vậy, mạng lưới này còn cho phép thuộc hạ từ xa truyền tin tình báo về, tập hợp lại, rồi phân loại rõ ràng để hắn tiện theo dõi.

Ví dụ như bây giờ, trong phần tình báo,

Chẳng hạn như hiện tại, từ trong mạng lưới, ở phần tình báo, Trần Diện nhanh chóng tìm thấy vài tệp hồ sơ do Akatsu vừa mới tải lên không lâu.

"Ta mới phái đi tìm hiểu tình báo hai ngày thôi, để xem tên này thu nhập được cái gì rồi"

Đọc lướt qua, có ba phần hồ sơ, được thu thập từ ba nhóm khác nhau, hóa ra Akatsu đã chia đội của mình thành ba đội, tỏa đi ba huyện khác nhau để điều tra tình hình.

Cả ba huyện này đều nằm ở phía tây Smash Chey.

Lần lượt là Phoso, Bakat cùng Seina.



Trong đó hai huyện Phoso cùng Seina tiếp giáp trực tiếp với Vạn Tượng nên cực kỳ loạn, là thiên đường cho hoạt động b·uôn l·ậu và các giao dịch phi pháp, từ hàng trắng, t·huốc p·hiện, v·ũ k·hí cho đến người, bất cứ thứ gì cũng có thể được lén lút đưa sang biên giới.

So với hai huyện trên thì Seina tốt hơn nhiều, hơn một nửa diện tích của huyện này đều nằm trong khu bảo tồn hoang dã thuộc dãy Cardamon, dân cư vốn đã thưa thớt ít ỏi lại còn nằm trong nội địa, không trực tiếp giáp biên nên tình hình an ninh khá ổn định.

Toàn bộ huyện chỉ có ba thị xã và mười bốn ngôi làng, tổng dân số chưa đến hai mươi ngàn người...chờ một chút!?

Hắn đột nhiên kinh ngạc nhận ra một điều.

?...?

"Má, sao cảm giác cứ như đang đi học địa lí vậy" Trần Diện chợt than thở một câu, nhưng rồi vẫn tiếp xem.

Sơ lược về địa lý chỉ là phần mở đầu, phía sau mới là nội dung chính.

Ba cái huyện đều được đánh dấu trên một tấm bản đồ, Bakat cùng Phoso đều là màu xanh, riêng huyện Seina thế mà bị Akatsu ghim kỹ bằng màu đỏ như cảnh báo nguy hiểm.

Không phải nói ổn định sao? Nguy hiểm lại là thế nào nữa.

Ban đầu, Trần Diện không hiểu, nhưng khi đọc tiếp, hắn nhanh chóng nắm bắt được lí do.

Đầu tiên phải nói về công ty nội thất Yaemnam chuyên khai thác gỗ ở dãy Cardamon, chính là tay trùm Vạn Tượng ấy từng xuất hiện trong danh sách tình báo của Vodka ấy.

Có lẽ lão trùm Yaemon không thấy thỏa mãn khi chỉ khai thác ở gần biên giới, nên đã lén lút móc nối với quan chức địa phương, tiến vào sâu trong nội địa để khai thác trái phép.

Mới đầu còn không sao, không ai để ý, nhưng chẳng bao lâu hành động này khiến người dân địa phương vô cùng phẫn nộ.

Giờ phải nói tới dân ở huyện Seina, hơn tám mươi phần trăm đều là người bản địa, cả ba đời nhà bọn họ đều bám vào rừng rậm để sinh hoạt, mưu sinh đều dựa vào đó.

Và vấn đề lớn nhất phải nói đến, đó là việc lấy nhựa từ cây gỗ tại khu bảo tồn chiếm một phần rất lớn trong thu nhập của dân bản địa, nhưng khi công ty Yaemnam tới, liền biến cả mảnh rừng thành đất trọc thì khác gì khiến thu nhập tại địa phương giảm mạnh.

Đụng đến miếng cơm manh áo của người khác, không khác gì thù g·iết cha mẹ.

Bất mãn gia tăng, thế là nhà Khalang vừa giàu chảy mỡ giờ vào cho vay, lại rất có danh vọng trong vùng dẫn đầu mấy ngôi làng bản địa nổi lên, tự trang bị súng săn đánh đuổi người của công ty Yaemnam khỏi rừng.



Đây đã là chuyện của mười năm trước, nghe nói khi đó c·hết không ít người, nhưng kết cuối cùng rất mỹ mãn, thế mà thật sự thành công đuổi công ty Yaemnam đi không cho khai thác gỗ nữa.

Cho đến hiện tại, qua gần chục năm người dân ở Seina vẫn rất hung hãn, cũng nhờ chuyện đó mà danh vọng gia đình Khlang càng như mặt trời ban trưa.

Theo đó việc làm ăn phi pháp cũng ngày càng lớn, chuyên cho vay nặng lãi cùng cung cấp nhựa cây lậu qua biên giới.

Đúng vậy, gia đình Khlang không cho phép người ngoài chặt cây nhưng cho dân bản địa lấy nhựa.

Mọi hoạt động khai thác nhựa gỗ đều do gia đình Khlang kiểm soát.

Họ mua lại nhựa từ người dân, sau đó bán lậu qua biên giới, kiếm được không ít tiền từ thương vụ này.

Cách làm này vừa khiến dân bản địa hài lòng, vừa giúp gia đình Khlang tiếp tục củng cố thế lực, danh vọng tăng theo từng đợt đều muốn biến thành quân phiệt luôn rồi, cũng may mấy tên đó không có liều đến vậy.

Đến đây, dù Akatsu không viết rõ, Trần Diện cũng đã hiểu tại sao huyện Seina lại b·ị đ·ánh dấu đỏ.

Qua chuyện của công ty nội thất Yaemnam chắc chắn đã khiến dân địa phương do gia đình Khlang dẫn đầu trở nên cực kỳ bài ngoại.

Người ở đó lại đoàn kết, Trần Diện mà dám nhúng tay vào thì tương đương với việc đối đầu với hàng ngàn dân bản địa hung hãn.

Tóm lại là tạm thời bỏ qua, không thể trêu vào.

Ngay cả lão trùm gỗ lậu có thế lực lớn nhất cả tỉnh đều phải nhượng bộ lui binh, huống chi dưới tay Trần Diện mới có loe ngoe mấy người thuộc hạ, vẫn là chọn kẻ yếu dễ bắt nạt hơn chút đi.

Kế đến là hai huyện Bakat cùng Phoso.

Lướt sơ qua, Trần Diện quyết định lựa chọn Bakat, đơn giản là vì huyện này có ít băng đảng bán bột mì nhất.

Cả huyện có bốn xã mười tám làng, bị hai bảng đảng chia nhau kiểm soát làm ăn, một bên là nhóm mô tô của dân địa phương, một phía là bang Độc Xà được cầm đầu bởi một tên đại ca gốc hoa.



Tình báo chỉ mới đến đây, nếu muốn có thêm thông tin cần phải chờ đợi, dù sao Akatsu cũng mới đi thăm dò được vỏn vẹn hai ngày.

Trần Diện lẩm bẩm, mắt liếc qua màn hình:

"Mô tô với chả rắn độc..."

...

Đại lục, thành phố Giang Hải sáu giờ chiều.

Trên tầng cao nhất của tòa cao ốc thuộc tập đoàn Đường Thị, một ánh mắt dữ tợn đang nhìn chòng chọc vào màn hình máy tính.

"Tên Cô Lang đó vậy mà chưa c·hết?"

Một âm thanh khàn đặc vang lên, khô khốc như một người bệnh cố sức mở miệng.

"Đúng vậy đại thiếu gia, cái video này — "

"Gọi ta là Đường tổng"

"Rõ thưa Đường tổng, cái video này được gửi tới từ tổ chức đã bắt giữ Cô Lang, nay bọn hắn yêu cầu chúng ta mở bảng giá"

"Vẫn là để ta xem trước đi"

Video bắt đầu phát, đầu tiên là quay cận cảnh người nằm trên giường, dù dán nhiều băng vải nhưng không khó để nhận ra đây là ai.

Cô Lang, Lang Phá Quân!!

Ánh mắt đó lại càng thêm âm hàn hơn.

Sau đó, trong video xuất hiện âm thanh dù người cầm máy quay không hề lộ mặc.

Nói bằng tiếng anh, nội dung đại khái chính là tổ chức bọn hắn đã thành công bắt sống Cô Lang, nếu tập đoàn Đường Thị muốn người sống thì cần trả cho chúng một cái giá hài lòng với cả đôi bên.

Video vừa hết, chủ nhân căn phòng đã híp mắt lại, ngón tay nhẹ gõ lên bàn.

"Vô Diện?"

"Đây là loại tổ chức gì? Tội phạm? Sát thủ? Lính đánh thuê? Khủng bố? Ngươi có biết không Quách Lâm?"

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.